Chân ai đó lại tiếp tục khều vào chân cô, cô nhân tiện trút giận luôn, cô đạp mạnh một cái, khuôn mặt người kia vẫn dửng dưng nhưng Lâm Quân Hạo ngồi đối diện lại kêu rống lên:
- Ay, ui, ai giẫm vào chân tôi vậy?
Triệu Đoan Mẫn nín thở, thôi chết, cô đạp nhầm vào con tắc kè hoa này rồi, làm sao đây?
Lâm Quân Phong suýt nữa thì phì cười với tình huống này, nhìn mặt cô đang tái xanh kìa, anh liền hắng giọng giải vây cho cô:
- Là anh đạp đấy, ai cho em ngồi ăn cơm không nghiêm chỉnh cứ thò cái chân sang chỗ anh.
A ha,người nào đó đang tự nói mình đấy à? Khả năng diễn xuất cũng đỉnh đấy.
Triệu Đoan Mẫn biết anh muốn giải vây cho mình nhưng không phải do anh mà ra sao? Nếu không phải anh khều chân cô trước thì cô có đạp nhầm không?
Lâm Quân Hạo bị oan liền méo mặt thanh minh:
- Đâu có, em vẫn ngồi nghiêm chỉnh từ nãy giờ mà.
- Các con ăn cơm đi, hai anh em con lần nào ăn cơm nào cũng ồn ào cãi vã thế hả?
Ba Lâm thấy vậy liền trách móc một câu.
Mẹ Lâm cũng thở dài:
- A Phong à, nãy mẹ nói về Trình Xảo Nguyệt …
- Mẹ à, con không muốn gặp cô ta, con cũng không gặp bất cứ ai cả. Con sẽ chỉ lấy người con yêu thôi, mẹ đừng cố chấp nữa.
Lâm Quân Phong phản bác lại mẹ mình, người anh yêu chỉ có Triệu Đoan Mẫn thôi, sớm muộn gì thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3466784/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.