Lâm Quân Phong buông tuýt thuốc trong tay xuống, vội vã đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.
- Ngồi đấy chờ anh một lát.
Lâm Quân Phong cúi đầu xuống bồn rửa mặt vã nước lạnh lên mặt, anh nhìn mình trong gương nở một nụ cười khổ.
Sau vài phút Lâm Quân Phong đi ra đã thấy Triệu Đoan Mẫn cài lại cúc áo, cô ngồi ngay ngắn trên giường đợi anh.
- Em học võ ở đâu vậy?
Lâm Quân Phong có rất nhiều điều thắc mắc, cô gái này không biết còn giấu anh những chuyện gì?
- Em học của một ông thầy gần nhà dưới quê.
- Em thích võ thuật hả?
- Ừm, cũng thích ạ, em học võ cũng vì để bảo vệ mẹ và bản thân em. Em đã lén mẹ học, em không có tiền để trả học phí, cũng may ông thầy ấy tốt bụng không có lấy tiền học của em, còn truyền thụ cho em rất nhiều môn võ.
Cô bé của anh thật đáng thương, anh biết gia đình mất đi trụ cột là người đàn ông sẽ rất khó khăn. Với hoàn cảnh của cô,cô buộc phải trở nên mạnh mẽ.
- Hôm nào dẫn anh đi gặp ông ấy được không?
Anh muốn cảm ơn ông ấy đã truyền thụ võ nghệ cho Triệu Đoan Mẫn nếu không hôm trước, với những sát chiêu mà Hứa San San ra tay,chưa chắc cô đã sống nổi. Hứa San San này thật sự rất khả nghi,anh đã cho người điều tra cô ta rồi.
Triệu Đoan Mẫn lắc đầu.
- Năm ngoái ông ấy đã chuyển đi rồi, em cũng không biết là ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3466774/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.