Dưới ánh nắng chói chang, cô gái khuôn mặt ửng hồng quay đầu lại nở một nụ cười xinh như hoa, cũng có thể gọi là một nụ cười tỏa nắng.Lâm Quân Phong thôi cười nhưng đôi mắt lại nhìn cô sâu xa như một vòng xoáy chỉ cần không cẩn thận sẽ bị đôi mắt ấy hút vào trong.
Một số nữ sinh thấy Triệu Đoan Mẫn được đứng gần thầy Lâm, lại được đích thân anh chỉ dạy, thế là họ cũng giả vờ không hiểu cái nọ, không hiểu cái chai nhờ anh chỉ dạy, nhưng Lâm Quân Phong mặc dù có chỉ dạy nhưng anh không hề đến gần mấy nữ sinh đó. Anh chỉ hướng dẫn cho họ từ xa mà thôi. Mấy cô nữ sinh lại thất vọng tràn trề, họ thầm ghen tị sao Triệu Đoan Mẫn lại may mắn như vậy.
Cũng có một số người bắn trúng hồng tâm, cũng có một số người bắn lệch vị trí khá xa. Tất cả những người không đạt thành tích tối thiểu đều bị phạt đứng lên ngồi xuống hai trăm lần.
Tan học Triệu Đoan Mẫn lên xe của Lâm Quân Phong để về nhà. Có anh dạy học cùng trường với Triệu Đoan Mẫn nên tài xế trong nhà không cần phải đưa đón cô nữa. Có điều để tránh bạn bè dị nghị Triệu Đoan Mẫn vẫn đợi Lâm Quân Phong cách trường một đoạn.
Cô chui vào xe ngồi lên ghế lái phụ, mỉm cười nhìn Lâm Quân Phong bắt đầu nói ngọt:
- Phong ca ca, anh có thể dạy em bắn súng của anh hay không?
Lâm Quân Phong quay sang nhìn Triệu Đoan Mẫn, khuôn mặt cười như không cười, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3466757/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.