Lâm Quân Phong yết hầu chuyển động, anh ho nhẹ một tiếng thắt dây an toàn lại rồi khởi động lái xe về nhà.
Triệu Đoan Mẫn cũng đỏ mặt, cô lấy giấy lau miệng mình rồi nhìn ra ngoài cửa xe, không ai nói với nhau câu nào nữa.
Về đến nhà, hai người cùng nhau bước vào.
- Hai đứa mau lại đây ăn cơm đi, về cùng một lúc sao?
Người lên tiếng là Trịnh Nhã Lam, bà và ba Lâm cùng Lâm Quân Hạo đang ngồi bên bàn ăn đợi Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong.
- Mẹ, con tiện đường nên đón Mẫn Mẫn về cùng luôn. Tháng này con được cử đến làm giáo quan dạy quân sự tại trường của Mẫn Mẫn nên con sẽ về nhà ở trong tháng này.
- Vậy thì tốt quá rồi, ở trường con nhớ bảo ban em học hành cho tốt.
Trịnh Nhã Lam vui mừng hài lòng, bà lúc nào cũng thích gia đình đông đủ, quây quần bên nhau. Ba Lâm cũng gật đầu đồng tình.
- Cả nhà đông đủ rồi thì chúng ta dùng bữa thôi. Ở trường Mẫn Nhi học đã quen chưa con?
Ba Lâm cũng rất quan tâm cô con dâu này, ông cũng luôn cảm thấy Triệu Đoan Mẫn phải lấy con trai thứ hai của ông là khá thiệt thòi.
- Dạ con đã quen rồi thưa ba. Nhưng hôm nay con bị bắt nạt đó ba.
- Ủa, ai bắt nạt con vậy?
Trịnh Nhã Lam nghe vậy cũng lên tiếng:
- Ai dám bắt nạt con thế? Sao không nói với anh cả con một tiếng để anh ấy lấy lại công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3466755/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.