Thấy cô gái nhỏ miệng cười như nở hoa, lại chạy nhanh như một con thỏ. Đôi môi mỏng của Lâm Quân Phong khẽ nhếch lên một đường.
Lâm Quân Hạo cũng thở phào nhẹ nhõm, may quá anh ta vẫn được ngủ trên giường rồi.
- Em mà cũng chịu ngủ sô pha à?
Lâm Quân Phong liếc nhìn đống chăn trên sô pha rồi hỏi một câu.
Lâm Quân Hạo như tìm được tri kỷ, anh ta liền xả một tràng:
- Anh không biết đâu, con nhỏ đó nhìn thì xinh đẹp, ngoan hiền vậy thôi chứ nó đanh đá giống như bà chằn vậy. Cô ta nói nụ hôn đầu của cô ta có để làm mắm cũng không dành cho em. Còn nói nếu em không ngủ sô pha cô ta sẽ xuống nhà mách mẹ. Vừa nãy, lúc anh gõ cửa, cô ta ngồi lù lù ngay đó còn không chịu ra mở cửa, cô ta nói đây là phòng em thì em đi mà mở. Đúng là làm em tức chết.
- Ồ, vậy sao?
Lâm Quân Phong khẽ nhướn mày, trong mắt hiện lên một tia hứng thú.
- Anh ít ở nhà nên không biết đấy, rồi dần dần cô ta cũng lộ ra bộ mặt thật thôi, không biết mẹ bị cô ta bỏ bùa mê thuốc lú gì nữa.
- Ừm, anh biết rồi, em hôm nay ngủ sô pha đi.
Nói rồi Lâm Quân Phong nằm xuống giường định đắp chăn đi ngủ.
Lâm Quân Hạo thấy vậy liền nhảy dựng lên.
- Anh à, sao anh sang đây ngủ, còn bắt em ngủ sô pha nữa là sao hả?
Lâm Quân Phong gác tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3466751/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.