Phó Phàm Duy cùng Hứa Tịnh Khanh ngồi trên xế hộp của anh thì bỗng nhiên Phó Phàm Duy nắm lấy tay cô khiến Hứa Tịnh Khanh giật bắn mình 
- Em làm gì mà giật mình vậy? Suy nghĩ gì mà nhập tâm thế? _ Phó Phàm Duy bật cười 
- Duy.... Em.... Em... Nghĩ là.... Chúng ta.... Chúng ta... _ Hứa Tịnh Khanh ấp úng 
- Khanh Khanh. Em có gì muốn nói sao? _ Phó Phàm Duy nhướn mày lại 
- Duy... Hay là chúng ta.... Dừng lại đi! _ Hứa Tịnh Khanh nhẹ giọng 
- Em nói gì vậy Khanh Khanh? Dừng lại là dừng thế nào? _ Phó Phàm Duy phanh gấp 
- Ý em là ... Chúng ta chia tay đi! _ Hứa Tịnh Khanh hơi to giọng hơn 
- Khanh Khanh, em làm sao vậy? Tại sao lại chia tay? Anh sai ở đâu thì em nói đi đừng chia tay có được không? Khanh Khanh! _ Phó Phàm Duy nắm lấy tay cô 
- Duy.... Em... Em xin lỗi. Chúng ta chia tay đi. Em mệt rồi, đưa em về _ Hứa Tịnh Khanh đau lòng nói 
- Được rồi Khanh Khanh, hôm nay em mệt rồi. Anh đưa em về, ngày mai anh sẽ nói chuyện với em sau _ Phó Phàm Duy hôn nhẹ lên tóc cô 
Chiếc xe của anh lao nhanh trên đường phố tấp nập. Nhưng không khí trong xe cực kì khó chịu, nó im một cách kì lạ, kì lạ đến mức đau lòng. 
Hứa Tịnh Khanh cô đau lòng khi phải nói ra hai từ "chia tay" trong khi cả hai người chỉ mới hòa hợp chưa bao lâu. Cô đau lòng khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-them-lan-nua/2928904/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.