Thời gian trôi qua rất nhanh, thấm thoát đã một tuần nữa trôi qua, vết thương trên người của Âu Nam Diệp đã lành lại. Cô đã bắt đầu luyện tập, nhưng đều bị hạn chế bởi Tư Đồ Hoằng, cô chỉ được phép hoạt động trên phạm vi anh cho phép.
Nói cách khác, tất cả những gì Âu Nam Diệp làm đều bị anh giám sát, cả ngày cô cũng chỉ có thể đi quanh quanh khu vực Homestay. Còn có nơi này bạt ngàn đồi núi bao phủ, nhất thời cô không biết ở đâu.
“Âu tiểu thư, đã đến giờ dùng bữa trưa rồi ạ. Mời tiểu thư xuống ăn trưa, Tư Đồ thiếu gia đang đợi người.”
Đang đắm chìm trong mớ suy nghĩ hỗn độn ở trong vườn hoa, thì một nữ hầu đi đến kính cẩn nói với cô. Âu Nam Diệp không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó đi vào bên trong nhà.
Cô thật sự có chút mệt mỏi khi phải đối mặt với Tư Đồ Hoằng, rõ ràng trước kia rất thích bám lấy anh không buông, ấy vậy mà hiện tại ngoài mệt mỏi cô còn cảm thấy chán ghét.
Vừa bước vào phòng ăn, mùi thức ăn thơm ngon đã bao phủ khắp khứu giác của cô, vốn dĩ định bụng ăn một chút cho có lệ. Nhưng cái bụng của cô lại đang biểu tình, nên không thể nào mà cưỡng lại được.
Người ta thường nói “có thực mới vực được đạo”, vậy nên trước hết cứ lấp đầy cái bụng trống rỗng đã, rồi mọi chuyện khác tính sau.
Nghĩ như vậy, Âu Nam Diệp ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu công cuộc thưởng thức chúng, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-that-khong-de-dang/3500938/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.