Tại “Mạc Phủ”, bầu không khí có phần ảm đạm, Tề Thiên vừa lôi cổ Bạch Nam vào trong phòng khách, chưa kịp thở đã bị câu nói của Bắc Nhiễm làm cho tức nghẹn. 
“Lão tam à, quên nói cho cậu biết, độc của lão đại đã được Dạ Kiêu giải rồi. Cậu lần này phải đi một chuyến công cốc rồi…khụ khụ…” 
Lời nói của Bắc Nhiễm như mũi tên xuyên thẳng vào trái tim nhỏ bé yếu ớt của Tề Thiên, toàn thân anh trở nên hóa đá, ánh mắt như muốn bùng nổ. 
“Con mẹ nó! Sao cậu không nói sớm hả?! Hại ông đây chạy một mạch đến sân bay đón lão tứ, con mẹ nó tôi hận các cậu… huhu…” 
Tề Thiên nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn Bắc Nhiễm cùng Bạch Nam, khuôn mặt trở nên mếu máo, không màng đến hình tượng mà nắm lấy vai Bắc Nhiễm lắc điên cuồng. 
“Cậu bị điên à…buông tôi ra, còn lắc nữa là tôi chóng mặt chết luôn đó. Tề thối tha, buông ra!” Bắc Nhiễm bực bội quát. 
Anh bị Tề Thiên lắc qua lắc lại đầu đã nổi đầy sao rồi, cậu ta mà làm nữa chắc anh chết mất, trời ơi cậu ta bị chập mạch hay gì. Rõ ràng là tại cậu ta trước mà, anh chưa kịp thông báo thì cậu ta đã chạy mất dạng rồi, điện thoại còn chẳng thèm mang theo, vốn dĩ Bắc Nhiễm muốn thông báo cũng không được. 
“Âyza…A Thiên à, buông A Nhiễm ra đi, ta cũng thấy chóng mặt rồi đó.” 
Mạc lão phu nhân từ trên lầu hai đi xuống, trông thấy cảnh Tề Thiên bất chấp tất cả mà lắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-that-khong-de-dang/3392955/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.