Chiếc Ferrari bạc dừng trước cổng tiểu khu nơi Âu Nam Diệp sống, cô ngáp ngắn ngáp dài đẩy cửa xe phía sau bước xuống, sau đó quay người lại nhìn Mạc Thiên Kỳ đang ngồi trong ghế lái. Cô khẽ cúi người gõ gõ cửa kính xe, anh đang chuyên chú nhìn phía trước nghe thấy tiếng động bèn hạ cửa kính xe ra một chút, quay lại nhìn cô, mày khẽ nhíu lại. 
"Cảm ơn anh đã đưa tôi về, không biết anh có thể thêm Wechat không?" 
Âu Nam Diệp suy nghĩ một chút rồi ngại ngùng hỏi anh, cơ mà cô chưa biết cách thức liên lạc với anh, dù sao thì cô vẫn cần báo đáp ân tình nha. Vậy nên cách tốt nhất là mặt dày xin add Wechat, có thể biết số điện thoại thì càng tốt, như vậy có thể hẹn anh đi ăn một bữa rồi. 
"Tôi không dùng Wechat." Mạc Thiên Kỳ suy nghĩ một chút rồi đáp. 
"..." 
Âu Nam Diệp á khẩu, đầu chạy đầy vạch hắc tuyến, thời đại này rồi mà vẫn còn có người không dùng Wechat, nhưng nghĩ đi nghĩ lại Mạc Thiên Kỳ có thân phận đặc biệt, không dùng cũng không phải điều gì mới lạ. Hơn nữa có lẽ anh trăm công nghìn việc lấy đâu ra thời gian lên Wechat, vẫn là làm sao mở lời xin số điện thoại người ta đây, càng nghĩ cô càng ảo não. 
Đang lúc không biết phải làm sao thì anh hạ cửa kính xe xuống thấp, vươn cánh tay thon dài ra trước mặt cô, nhẹ nhàng cất tiếng. 
"Điện thoại." 
"Hả?" 
Âu Nam Diệp vẫn ngây ngốc đứng đó, không hiểu anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-that-khong-de-dang/3392947/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.