"Tiểu Hân và Khiết rất là thân thiết, có lẽ nên tác hợp hai chúng nó rồi đúng không, Lý phu nhân?"
"Tôi cũng nghĩ vậy...nó cũng nên có một tấm chồng giúp đỡ gánh vác gia tộc"
Hai người phụ nữ nói chuyện ăn ý cười đùa vui vẻ.
"Tường Hân, em có thật sự muốn lấy anh không?"
"Em... có thể lựa chọn sao?"
Cô mệt mỏi, mệt quá rồi.
"Anh không ép buộc em đâu..."
Cô nhìn Dạ Khiết, cô hiểu cảm giác của anh nhưng sao anh mạnh mẽ thế, cô thật hâm mộ.
"Em xin lỗi..."
"Đừng xin lỗi, em làm anh giống như đang bắt nạt em vậy haha"
"Em ngưỡng mộ anh lắm đó"
"Ngốc!"
______________________
Cuối cùng, cũng diễn ra buổi lễ đám cưới của cô và Dạ Khiết.
Cô khoác lên mình một chiếc váy lộng lẫy, được trang điểm tỉ mỉ, xinh đẹp.
"Cốc cốc"
"Mời vào"
"Tiểu Hân!"
"Khiết?" Cô ngạc nhiên nhưng hắn. Giờ này chắc hắn phải ở lễ đường chứ.
"Đây là cơ hội cuối cùng đấy...em có thể lựa chọn"
"Anh..."
"Hãy thử một ngày cởi bỏ chiếc áo người thừa kế của một gia tộc lớn, thay vào đó là một người bình thường, có tự do, chính kiến, theo đuổi người mình yêu" ánh mắt hắn sâu thẳm, trong lòng đau đớn tột cùng. Hắn sắp có được cô nhưng trái tim cô vẫn ở một nơi khác.
"Khiết..." khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ đã bị lem đi một chút vì những giọt nước mắt không kìm được của cô.
"Cám..cám ơn anh nhiều lắm"
Nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-that-dau-don/2753211/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.