Nhưng mà nghĩ lại thì cũng không hẳn là chuyện hoang đường gì mà? Hắn chỉ là nêu ra nhận xét đúng đắn của mình thôi, có chỗ nào kỳ quái chứ? Nếu như mà hỏi một người khác, mười người thì hết chín người cũng đều sẽ miêu tả anh như vậy..
Không đúng, ai lại có thể nhìn eo của Hứa Nhiên?
Eo của Hứa Nhiên rất nhỏ, trông rất mềm, dù hắn chưa được sờ qua.. nhưng mà điều này chỉ có hắn là được phép biết thôi! Bởi vì hắn là người thân thiết nhất với anh! Còn những người khác, mơ cũng đừng có nghĩ tới!
Cung Thời An suy xét một hồi, sau khi tìm được hướng giải quyết và lời giải thích hợp lý cho chính mình, cơ mặt thoáng giãn ra.
Hắn khôi phục dáng vẻ bất cần thường ngày, sải chân đi đến ngồi xuống vị trí bàn ăn.
"Ban nãy nghĩ cái gì mà ngơ ngẩn vậy?" Hứa Nhiên ngồi xuống đối diện hắn, đẩy bát cơm nóng hổi vừa mới xới vào tay hắn.
"Không có, em có nghĩ gì đâu." Cung Thời An cười rộ lên: "Nếu có nghĩ thì chỉ là nghĩ đến anh thôi!"
Hứa Nhiên âm thầm liếc hắn một cái, trong ánh mắt là ý vị thâm trường, bất quá anh cũng không có thể hiện ra, mà đưa tay gõ lên đầu hắn một cái: "Nhóc quái đản, suốt ngày ăn nói tầm bậy!"
"Em nói thật mà!"
"Được rồi, được rồi, đã biết rồi. Ăn cơm đi thôi!"
Cung Thời An không chấp nhất vấn đề này lâu, cười hì hì cúi đầu ăn cơm.
Được dở chừng, hắn dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-thanh-benh/3054474/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.