Hứa Nhiên cẩn thận nhớ lại, tối hôm qua lúc ở trong phòng anh đúng là có nghe thấy tiếng người giao bưu phẩm. Lúc đó không để ý nhiều, hóa ra là thứ này.
Cung phu nhân từ xưa đã giỏi mấy việc thêu thùa may vá. Hầu hết mấy món đồ bằng len trong tủ của Hứa Nhiên đều là được bà may cho, có áo, có khăn quàng, bây giờ đến cả găng tay. Đúng thật so với Cung Thời An, anh càng giống con cháu Cung gia hơn.
Hứa Nhiên nhìn Cung Thời An một lần, rồi giơ hai bàn tay ấm áp lên trước mặt nhìn thử. Bao tay được đan bằng sợi len màu đỏ, cổ tay viền màu xanh lá làm điểm nhấn. Trên mu bàn tay thêu một con cún nhỏ màu trắng, có mắt, có tai, có mũi và miệng. Tuy trông không được đẹp cho lắm, nhưng lại rất chi tiết. Chắc hẳn Cung phu nhân cũng đã phải mày mò rất lâu mới làm ra được.
Hứa Nhiên vô cùng cảm động, nghĩ đến mười mấy năm nay bà luôn đối tốt với anh, anh cũng đã sớm coi bà thành mẹ của mình luôn rồi. Nhưng Cung phu nhân chắc chắn không ngờ được, người bà ấy coi như con lại thích chính con đẻ của bà ấy..
"Ây, A Nhiên, anh xem, trên đây thêu hình một con chó này. Đây là loại chó gì vậy nha?" Cung Thời An đột nhiên chỉ vào găng tay của anh và nói.
Hứa Nhiên cẩn thận nhìn thử, rồi đưa ra suy đoán: "Hình như dì đã thêu cho anh con chó samoyed nhỏ. Còn em là con gì?"
Cung Thời An lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-thanh-benh/2785643/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.