Không khí trong phòng nghẽn lại mấy giây.
Phương Châu cười ha hả, không hề lúng túng mà nói thẳng với Diêu Thiên Nhai: “Em rể, anh biết anh nói vậy có hơi đường đột, nhưng mà anh cũng không còn cách nào khác.”
“Mượn tiền?” Diêu Thiên Nhai vô cùng bất ngờ khi đối phương nói vậy.
“Chuyện là như thế này…” Phương Châu nghiêng người về phía trước, chân thành cầu khẩn: “Em rể, bây giờ chỉ có em mới giúp được anh thôi.”
Diêu Thiên Nhai nhìn vợ thì thấy bà cũng đang ngạc nhiên, rõ ràng bây giờ bà mới biết chuyện này. Một lúc lâu sau, ông mới lên tiếng: “Anh nói rõ ràng đi.”
Ông không hề có cảm tình với người anh rể này. Khoảng nửa năm trước, ông cũng đã sang đó để mượn tiền, bây giờ vị trí của hai người đã thay đổi, người đời bảo phong thủy luân lưu chuyển [*] quả là không sai.
[*] Phong thủy luân lưu chuyển: Trong cuộc sống này, không có cái gì là không thay đổi.
Phương Châu nuốt nước bọt, không biết có phải gặp ảo giác hay không mà ông ta bỗng cảm thấy Diêu Thiên Nhai như có khí thế bức người, không còn là nhân viên quèn, là người em rể mà ông từng khinh thường.
“Thấy em rể tự lực cánh sinh gây dựng sự nghiệp, đạt được kết quả tốt, anh cũng muốn học em tự mở công ty riêng.” Phương Châu cười hỏi, “Không biết em rể thấy thế nào?”
Tô Tú Nhã ngồi bên chen vào, “Phương Châu nhà chị đã hạ quyết tâm, cũng đã từ chức quản lí ở công ty rồi. Em rể, em có kinh nghiệm thì nên giúp bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-phu-ho-sat-vach/560084/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.