Con hẻm tối đen yên ắng, thỉnh thoảng tiếng thở dốc nhè nhẹ của cô gái lại vang lên, cùng với đó là tiếng chuyển động lên xuống của yết hầu chàng trai.
Diêu Mỹ Nhân cảm giác được mặt mình đang nóng lên, ngay cả cơ thể cũng nóng đến khó chịu, nhiệt độ cơ thể cậu sắp làm cô nóng chảy rồi.
Lưng dựa trên vách tường lạnh băng, phía trước là lồng ngực nóng bỏng rắn chắc. Cô không thể đứng vững, cả người trở nên vô lực, hai tay phải bám chặt vào cổ cậu.
Cậu không "nhanh" như lời nói, mà vô cùng kiên nhẫn, môi mỏng liếm mút không hung ác như lần trước, mà mang theo sự dịu dàng ấm áp, cậu ngậm đôi môi kiều diễm của cô trong miệng, tỉ mỉ nhấm nháp, sau đó mới nhẹ nhàng cạy mở hàm răng, quấn lấy đầu lưỡi mềm mại của cô.
Diêu Mỹ Nhân buộc phải ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, vô lực thừa nhận đã bị Thư Mạch đoạt lấy.
Rất lâu sau đó cậu mới buông cô ra.
Giờ đây cậu hôn thật sự rất dịu dàng, không cắn gặm miệng cô như lần trước. Mặt Diêu Mỹ Nhân bị màu đỏ ửng phủ kín, tiếng thở dốc mờ ám đến cực điểm.
"Nước chanh quả thật rất ngon."
Cậu nhẹ nhàng hôn vành tai trắng nõn mềm mại của cô, giọng nói trầm thấp mang theo chút khàn khàn.
Đầu Diêu Mỹ Nhân sớm đã choáng váng nên không kịp phản ứng lại, "Đúng vậy, uống rất ngon."
Thư Mạch để cô đứng thẳng lại, xoa xoa mái tóc mượt mà của cô, không nhịn được mà cười nhẹ ra tiếng.
"Ừm, mấy ngày nữa lại dẫn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-phu-ho-sat-vach/560062/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.