Hạ Thiên đang giận lẫy nên quyết tâm không online lên game ba ngày. Ngay sau đó, cậu nhận được điện thoại khẩn cấp của Mộng Tiểu Tiên. 
Mãnh Long biến mất rồi. 
Mọi người tìm kiếm khắp trong game cũng không thấy. 
Hệ thống tra tìm thì thông báo tài khoản này không tồn tại. 
Xuất hiện loại tình huống này, chỉ có thể là người chơi đã xóa acc. 
Xóa acc? 
Chợt nghe tin tức này, Hạ Thiên cảm thấy khủng hoảng. 
Cậu không thể tưởng tượng được chỉ vì một câu nói của mình mà có thể gây ảnh hưởng lớn đến vậy. 
Đây chẳng qua chỉ là nói bừa mà thôi, cậu cũng không thật sự muốn anh rời đi; lại càng chưa từng nghĩ đến anh sẽ dùng phương thức này đoạn tuyệt tất cả. 
Online được vài hôm, Hạ Thiên có chút không thích ứng được cảm giác trống rỗng không người bảo vệ sau lưng mình. Giật mình sửng sốt hồi lâu, trong lòng cậu trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn. 
Giận chính mình, càng giận Mãnh Long nhiều hơn. 
Cuối cùng, cậu cứng ngắc tự nói với chính mình: không có anh cũng chẳng thành vấn đề, trò chơi này của mình vẫn thật cao hứng, vui vẻ. 
Thói quen, có thể dần thay đổi, một lần nữa đắp nặn lên cái mới. 
Sau khi thuyết phục chính mình, cậu bắt đầu thử một lần nữa dung nhập trò chơi mà không có Mãnh Long. 
… 
Dần dần, tịch mịch như thủy triều theo bốn phương tám hướng vọt tới. 
Mỗi người đều có bạn của mình, cậu bỗng nhiên trở thành kẻ thừa thãi. 
Cậu đã thật lâu không có cảm giác cô đơn như vậy. Trước đây, mỗi lần vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-nhu-yeu-nhiem-vu-mon-phai/129426/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.