Bộ bài tarot có tổng cộng hai mươi hai lá thuộc bộ ẩn chính, năm mươi sáu lá thuộc bộ ẩn phụ; trong khi bộ bài lậu mà Trần Thiên Mặc mua ven đường chỉ có hai mươi hai lá bộ ẩn chính. Nhưng chuyện này không gây trở ngại gì cho việc cô lừa người khác.
Bản thân cô học Tâm lý học, có hứng thú với bài tarot, khi mới mười mấy tuổi đã từng chơi qua; song khi đó chỉ mang tính chất không chuyên, đoán linh tinh.
Sau khi đi tù, được sư phụ chỉ điểm, tay nghề xem tarot của Trần Thiên Mặc càng lúc càng chuyên nghiệp. Tâm lý học kết hợp với bói toán đã tuyệt vời, kỹ năng quan sát sắc mặt thoáng qua của Trần Thiên Mặc lại càng thích hợp cho sự chuyên nghiệp này hơn.
Một vài bạn tù của cô còn có nghề xem bói từ lâu đời, là đồng nghiệp với Mục Phi Phi, thậm chí chuyên nghiệp hơn cả bà ta.
Trại giam là nơi có nhiều nhân tài ở khắp các ngành nghề. Trần Thiên Mặc học mấy chiêu của người ta xong đã hoàn toàn bước vào cấp bậc đại sư bói toán (lừa đảo).
Cô kết hợp giữa bài tarot và tâm lý học về những biểu cảm thoáng qua trên gương mặt, lại thêm dáng vẻ lừa đảo của thầy tướng số học được từ những người bạn tù.
Khoa học + Huyền học, Đông phương tướng số + Tây phương tarot, hầu như ai cũng dễ dàng bị Trần Thiên Mặc lừa.
Mục Phi Phi thấy cô xào bài thành thạo thì trong lòng hơi lo lắng. Con nhóc này... sao nhìn cứ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-linh-dac-chung-khong-quan/3477847/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.