Khi nhắc tới cha của mình, Lăng Hạo Vũ liền không thể tự chủ được mà kích động, anh phẫn nộ gào lên.
- Thằng khốn! Mày đã làm gì ông ấy?
- Nhìn xem biểu cảm này của mày thật thú vị làm sao.
Hắn cười đắc thắng tiếp tục nói.
- Được, để tao nói cho mày biết, đêm hôm đó cha mày lái xe đâm vào xe tải. Nhưng sự thật không phải ông ta ngẫu nhiên mà gặp tai nạn.
- Tất cả là do một tay tao sắp đặt.
Lời từ trong miệng hắn thốt ra khiến Lăng Hạo Vũ càng thêm cuồng nộ, Lăng Thiên Kì hắn ta không phải là con người, hắn thật không bằng cầm thú.
Từ trước đến nay anh đều rất yêu thương cha, tai nạn của ông ấy chính là nỗi đau mất mát nhất trong cuộc đời anh. Một tai nạn bất hạnh khiến cha anh phải sống thực vật suốt đời.
- mày làm hại tao chưa đủ còn dám giở thủ đoạn với ông ấy. Lăng Thiên Kì, sớm muộn rồi sẽ đến lượt mày gặp báo ứng.
- Báo ứng à? Trong cuộc đời tao hai từ này chẳng có ý nghĩa gì.
Hắn cười như không cười, khuôn mặt điển trai chiếm trọn nét hiểm độc, thoả mãn nói tiếp.
- kế hoạch của tao không chỉ dừng lại ở việc biến ông ta trở thành một khúc gỗ sống. Tưởng rằng chiếc xe sẽ phát nổ nhưng không ngờ Lăng Thuỵ Diêm lại thoát chết dễ dàng như vậy. Đáng tiếc thật đấy.
- Nhưng mày biết không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-lau-bang-nuoc-mat/245095/chuong-12.html