Sau khi rời khỏi phòng thăm bệnh, Trì Cảnh Du tới phòng bác sĩ để biết rõ hơn về tình trạng của Triệu Hiểu Vy. Bác sĩ Từ thấy anh cũng không nhiều lời vào thẳng vấn đề.
- Anh Trì, Cô Triệu đã mắc bệnh trầm cảm trong một thời gian dài. Anh có biết không?
Trì Cảnh Du sững người, đôi bàn tay nắm chặt như chịu đựng một sát thương cực lớn.
- Không, bên cạnh tôi, cô ấy không hề có bất cứ biểu hiện khác thường nào.
- Vậy cô Triệu rất có thể bị trầm cảm ẩn.
- Trầm cảm ẩn?
Bác Sĩ Từ ngẫm nghĩ một hồi, tiếp tục nói.
- Một số người mắc bệnh trầm cảm thường che giấu những triệu chứng của bệnh. Họ đối phó với trầm cảm bằng cách không để lộ những cảm xúc, suy nghĩ và không muốn trở thành gánh nặng của người khác. Đối với cô Triệu cần được chăm sóc đặc biệt, nếu không điều trị tâm lí kịp thời e rằng biến chuyển sẽ ngày càng xấu đi. Quan trọng hơn hết, thời gian này không được để cô ấy tiếp xúc với những vấn đề tiêu cực, sẽ vô cùng nguy hiểm tới tình trạng hiện tại.
Tâm trạng Trì Cảnh Du trở nên rối bời, anh hối hận vì không thể chăm sóc cô chu toàn, một cô gái bé nhỏ như Triệu Hiểu Vy vậy mà có thể chịu đựng được căn bệnh thống khổ ấy. Nếu không xảy ra chuyện có lẽ anh đã chẳng thể biết được cuộc sống của cô nặng nề tới cỡ nào. Anh lấy lại bình tĩnh, Giọng nói mang theo trầm ổn.
- Cảm ơn bác sĩ. Tôi sẽ sớm sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-lau-bang-nuoc-mat/245091/chuong-8.html