Với đôi mắt tinh tế của Mạc Vân Hi , cô đã để ý thấy dường như Trương Tuyết Nghênh có vẻ không mấy vui vẻ với lời giới thiệu này.
Thế nhưng trước mặt bà cô ta vẫn niềm nở đưa tay ra bắt lại , cũng không nói gì thêm.
Bà nội Mặc bảo mọi người cùng lên xe về Mặc gia dùng bữa , Trương Tuyết Nghênh đã nhanh nhẹn đỡ bà rồi nhìn Mạc Vân Hi cười nói :"Để tôi đỡ bà lên xe , chị ngồi phía trước nhé?"
Tay Mạc Vân Hi vốn đã chạm vào cửa sau đành buông ra xoay người về cửa ghế lái phụ ngồi vào bên trong , dù sao người này cũng vừa từ nơi ngàn dặm xa xôi trở về có lẽ có nhiều chuyện muốn nói với bà nội Mặc. Trương Tuyết Nghênh mỉm cười hài lòng đỡ bà vào bên trong cùng ngồi , coi như là cô ta còn hiểu chuyện.
Dọc đường đi , cô ta với bà hàn huyên rất nhiều chuyện , dường như đều là cuộc sống của cô ta khi ở bên Mỹ.
Bà nội lúc này mới hỏi :"Ba mẹ của con vẫn khỏe chứ?"
"Dạ vẫn khỏe ,ba mẹ con thường xuyên thúc giục trở về để thăm bà. Thời gian trước con bận quá , lần này mới có thể về mong bà đừng giận"
Bà nội Mặc bật cười hài hòa đáp :"Giận cái gì chứ , không về chơi với ta cũng được nhưng đừng ham mê công việc quá , cháu cũng nên dành chút thời gian mà tìm bạn trai đi thôi. Giống như ta hồi trẻ cứ mãi lao đầu vào công việc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942485/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.