Từ trong điện thoại của Mặc Tề Quang , Mạc Vân Hi loáng thoáng nghe thấy có giọng nói của người đàn ông trung niên :"Tiểu Quang , cháu có rảnh rỗi không? Bác mới về nước muốn uống vài ly với cháu"
Vừa đúng lúc đến nhà Mạc Vân Hi , cô vốn định mở cửa xuống xe thì Mặc Tề Quang chẳng chần chừ khi đang có điện thoại nói :"Để anh mở cho"
Dứt lời Mặc Tề Quang đẩy cửa xuống xe vòng qua bên kia , vừa đi vừa trả lời người trong điện thoại :"Cháu sẽ gửi điạ chỉ cho bác sau"
Mặc Tề Quang dập điện thoại bỏ vào trong túi tiến đến mở cửa cho Mạc Vân Hi , lại còn đặt tay ở cửa để cô khỏi cụng đầu vào. Sự quan tâm này làm Mạc Vân Hi nhất thời ngượng ngùng , nếu người ban nãy biết ở cạnh anh là cô không phải sẽ rất mất mặt sao.
Anh đóng cửa lại , rồi nói với Mạc Vân Hi :"Em lên nhà nghỉ ngơi đi , xong việc anh sẽ quay lại"
Mạc Vân Hi cũng chẳng có nhã hứng đáp lại lời của Mạc Tề Quang , đỏ mặt rời đi , anh thong dong nhìn theo cô gái vội vã bỏ lên phòng bật cười rồi mới ngồi lên xe lái đại đến một nhà hàng nào đó.
Rất nhanh người trong cuộc gọi cũng xuất hiện , khi thấy Mặc Tề Quang nở một nụ cười rầm rộ như rất thân thiết :"Tiểu Quang , đã lâu không gặp , trông cháu đã lớn đến nhường này rồi à.."
Mặc Tề Quang khi thấy Trương Đổng đến chỉ đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942428/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.