Chương trước
Chương sau
Hôm đó phải đến tận khuya Trương Đổng mới có thể về đến nhà. Trương Tuyết Nghênh thì ở nhà vừa lo lắng chờ đợi , thấy cửa có động tĩnh cô ta liền đứng bật dậy chạy lại , vừa nhìn thấy mặt ba của mình đã vội hỏi :"Ba , ba nói chuyện với anh ấy sao rồi?"

Câu hỏi này khiến cho ông tức giận. Thấy ông về trễ như vậy , khuôn mặt khó coi như vậy mà cô con gái cũng không thèm hỏi han lấy một câu đã có chuyện gì xảy ra , chỉ quan tâm đến đàn ông.

Công ty thiếu chút thì sụp đổ , con gái ông thì vẫn ở đây nghĩ về thằng nhãi đó.

Nếu không phải cô là đứa con gái mà ông hết mực yêu chiều từ nhỏ , hẳn ông đã thẳng tay cho cô một bạt tai nhưng vì không nỡ nên lại thôi.

Ông ta chỉ hơi lớn tiếng quát :"Ba cấm con từ nay về sau không được tìm đến Mặc Tề Quang nữa"

Trương Tuyết Nghênh không hiểu , chẳng lẽ hai bên đã nói chuyện mà không thể giải quyết được gì sao?

"Sao lại như vậy , ba con không chấp nhận đâu" Trương Tuyết Nghênh giở giọng giận dỗi.

"Trên đời này thiếu gì nam nhân vừa thành đạt lại tài giỏi mà cứ phải mất mặt lao đầu vào hắn? Ba sẽ sắp xếp cho con"

...

Thẩm Dao nghĩ loại người như Mạc Vân Hi chắc cũng chỉ thuộc dạng nghiệp dư , nếu không cô ta còn đóng vai phụ lâu như thế?

Vốn dĩ đắc ý muốn xem Mạc Vân Hi trở thành trò cười trong mắt người khác như thế nào , không ngờ mọi cảnh quay của cô ta chỉ cần quay một lần đều qua hết.

Thấy vậy tâm trí của Thẩm Dao như trên mây , cảnh của cô ta phải NG đi NG lại bao nhiêu lần , đến đạo diễn cũng thấy không phải mà quay ra nhắc nhở :"Cô Thẩm , tâm trạng của cô tốt chứ? Có thể tiếp tục quay không?"



Điều này làm cho Thẩm Dao có chút mất mặt , chuyện NG không có gì lạ , quan trọng là Mạc Vân Hi làm trôi chảy còn cô ta thì lại vấp lên vấp xuống , như thế chẳng phải quá ngại ngùng rồi sao?

Thế nhưng Thẩm Dao có cố gắng tập trung bao nhiêu cũng không được , đến nỗi đạo diễn đành thở dài cho cả đoàn nghỉ giải lao.

Mặc Tề Quang nhếch môi cười nói :"Sao hạng A là đây à? Lần đầu được xem qua"

Cố Vỹ biết Mặc Tề Quang là đang mỉa mai Thẩm Dao , không muốn đôi co đứng dậy đi về phía Thẩm Dao đỡ cô rồi nói :"Em không sao chứ?"

Thẩm Dao dựa dẫm vào người Cố Vỹ vờ như mệt mỏi nói :"Có lẽ do trời nắng quá , em thấy hơi mệt"

Mạc Vân Hi ngồi ở góc bên kia cùng với Lý Tử Thiêm nhìn về phía Cố Vỹ với Thẩm Dao bĩu môi , cho đến khi thân hình cao lớn chắn mất tầm nhìn , cô ngước đầu lên nhìn anh , Mặc Tề Quang hỏi :"Nóng không?"

Cô giật mình vội vã ngó nghiêng rồi giữ khoảng cách với Mặc Tề Quang nói :"Anh làm gì vậy? Người khác thấy bây giờ"

Anh nhìn một vòng xung quanh , mọi người đều đang tất bật làm việc , làm gì có ai chú ý đến bọn họ chứ?

Thế nhưng Mạc Vân Hi ra sức cự tuyệt , Mặc Tề Quang đành đưa cho cô hai chiếc quạt mini mà mình đã chuẩn bị rồi ra một góc khác , nghiến răng nhìn cô ngồi với đàn ông mà chẳng làm được gì.

Lý Tử Thiêm ghé đến bên Mạc Vân Hi nhiều chuyện hỏi :"Hai người là sao? Làm lành rồi"

Mạc Vân Hi cảm thấy khi Lý Tử Thiêm đứng sát mình như vậy thì có ánh mắt nhìn mình chằm chằm , đến mức khiến cô lạnh cả sống lưng , cô vội xua Lý Tử Thiêm ra xa mình một chút rồi nói :"Đừng để tâm"



Cậu ta bĩu môi giữ khoảng cách , bởi chính bản thân cũng không muốn chết. Lý gia so cỡ nào cũng biết không thể bằng tên họ Mặc kia , nói không chừng cả gia tộc gộp lại cũng không thể đem ra so sánh.

Lý Tử Thiêm đến cả kịch bản cũng không thèm đọc , nhàn nhã cầm lấy một trái táo lên cắn , sau đó nói :"Cô diễn tốt hơn tôi tưởng đấy. Có lẽ so với cái người gì mà Dung thần kia tôi còn thấy có khí chất hơn"

Nhắc đến Kim Duyệt Dung bỗng nhiên làm cô nhớ đến chuyện lần trước , cô ta bây giờ biến mất tăm , Mạc Vân Hi cũng chẳng có chứng cớ đâu mà buộc tội. Gây chuyện rồi lại thảnh thơi biến mất như thế , quả đúng là không công bằng.

Lý Tử Thiêm vừa lướt điện thoại vừa thảnh thơi gặm táo , bỗng dưng cậu ta nhổ ra rồi cười lớn làm Mạc Vân Hi cau mày vì cái sự dơ bẩn của cậu ta.

Anh ta tiến đến cười như được mùa nói :"Mạc Vân Hi , cô biết gì chưa?"

Lý Tử Thiêm chìa điện thoại về phía cô sau đó nói :"Bà cô này linh thật đấy , vừa nhắc đã xuất hiện. Báo đang đưa tin đêm hôm qua Kim Duyệt Dung nhảy thoát y ở quảng trường Quảng Đông"

Mạc Vân Hi không tin giật lấy điện thoại muốn xem kĩ hơn , ở bên dưới bài báo còn có video vô cùng rõ nét.

Kim Duyệt Dung này , cô ta bị điên à?

Hiện tại trong đoàn làm phim đang xôn xao , ai nấy đều cầm lấy điện thoại bàn tán . Có người thở phào , thật may vì trước đó đã thay thế Kim Duyệt Dung thành Mạc Vân Hi , không thì lần này đoàn làm phim của bọn họ xong rồi.

Vì vậy mà bọn họ càng cảm thấy có thiện cảm với Mạc Vân Hi hơn , giống như cô chính là vị cứu tinh của nhân loại. Lúc này Mạc Vân Hi vô thức rời mắt khỏi màn hình đưa mắt về phía người nào đó ở xa xa.

Anh ấy vắt chân chắp tay lên đầu gối , nghiêng đầu nhìn cô mỉm cười không những vậy lại còn nháy mắt một cái.

Mạc Vân Hi thấy anh loay hoay mở điện thoại cặm cụi bấm gì đó , một lúc sau di động của cô rung lên , cô lấy ra xem thì thấy tin nhắn mà Mặc Tề Quang gửi đến , anh ấy nói :"Em hài lòng rồi chứ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.