Trương Tuyết Nghênh biết thời gian này Mặc Tề Quang đang làm mưa làm gió , nhưng lại không tin rằng anh ta lại tài năng hơn người đến mức có được thông tin nhanh đến chóng mặt như thế.
Cô ta chạy về phía phòng khách nơi mà Mặc Tề Quang đang chờ mình , vừa thấy vẻ mặt giận dữ đó của anh , Trương Tuyết Nghênh hơi rụt rè lùi ra sau một chút thấp giọng nói :"Anh tìm em có việc gì không?"
Mặc Tề Quang nghiêng đầu cười lạnh , giọng nói mỉa mai :"Không cần phải giả vờ nữa , Trương Tuyết Nghênh , cô đừng có chọc tức tôi"
Trương Tuyết Nghênh vẫn cố chấp lảng tránh :"Anh nói gì em nghe không hiểu"
Nếu cô ta không phải nể tình mối quan hệ giữa hai nhà , anh đã thẳng tay tiến đến bóp chết cô ta từ lâu rồi.
Lúc này có tiếng bước chân lịch bịch chạy vào nhà , Trương Đổng là người xuất hiện , có chút thở dốc nhìn Mạc Tề Quang và Trương Tuyết Nghênh , ông tức giận mà quát với con gái mình :"Tuyết Nghênh , con làm gì vậy!"
Cô ta nước mắt rơi lã chã chạy về phía ba mình cất giọng ủy khuất :"Ba , con không làm gì cả . Là anh ấy bỗng dưng đến gây náo loạn , con thật sự.."
"chát"
Tiếng tát giòn rã vang lên , lần đầu tiên trong cuộc đời Trương Tuyết Nghênh bị ba của mình đánh , cô ta nhất thời bàng hoàng vừa nghe ông quát :"Ăn nói bậy bạ , mày câm miệng.."
Trương Tuyết Nghênh giữ lấy má phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942110/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.