Những người khác có mặt đều không hiểu được hai ông chủ lớn này đang làm chuyện gì.
Thư kí cũng theo Cố Vỹ đến đây , ở bên cạnh đang khóc lóc ngăn cản :"Cố Vỹ , công ty của chúng ta đều đang không ổn , anh đừng có lãng phí như vậy nữa có được không..?" Anh ta sắp khóc đến nơi rồi.
Cố Vỹ biết Cố thị hiện tại đang gặp khó khăn , mà Mặc Tề Quang lại biết cách chèn ép người khác. Bàn tay anh đặt lên những tấm bảng giá ở bên cạnh siết chặt , chần chừ mãi , khi mà người đấu giá bắt đầu hô lần cuối cùng , anh mặc kệ sự can ngăn của thư kí , dứt khoát giơ bảng lên :"Bốn mươi triệu"
Người vui mừng ở đây chẳng ai khác là người đấu giá , hắn ta gõ bàn mỗi lúc càng mạnh hơn , hô hào to hơn :"Bốn mươi triệu lần thứ nhất.."
"Bốn mươi triệu lần thứ hai"
"Không có con số khác đưa lên nữa hay sao!!"
Mặc Tề Quang nhếch môi cười , coi như chừa cho Cố Vỹ một con đường sống mà không đưa ra thêm mức giá khác , bởi vì tay của anh đang bận nắm lấy tay Mạc Vân Hi mất rồi.
Cô giữ chặt tay anh , giương ánh mắt ảnh cáo , không được lãng phí.
Cố Vỹ nhìn Mặc Tề Quang , biểu cảm cũng chẳng thua thiệt gì , không những vậy mà còn nhếch môi cười :"Có liên quan gì đến anh không?"
Hai bên mặt nặng mày nhẹ , không ai chịu thua ai.
Cố Vỹ lại đưa mắt sang nhìn Mạc Vân Hi đang cúi gằm mặt xuống , cô vẫn chưa có đủ can đảm đối diện với anh , nhưng lại có đủ can đảm vứt bỏ kỉ niệm của anh như thế.
Nếu đã dứt khoát như vậy thì đừng cúi đầu , ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt anh đối diện một lần có được không?
Nhận thấy có ánh mắt ai đó đang nhìn mình , Mạc Vân Hi khẽ ngước lên , sau khi bắt gặp ánh mắt mang đầy vẻ trìu mến đó của Cố Vỹ làm cô thoáng giật mình , nhưng vẫn đủ ý thức trấn an bản thân , cô quay đi.
Cố Vỹ giật mình nhận ra lia ánh mắt đi nơi khác rồi thấp giọng cười nói :"Tôi chỉ đang suy nghĩ , nếu đã mua được chiếc vòng của cô ấy rồi , không biết..
..có mua được trái tim của vợ cũ không thôi"
Mạc Vân Hi sững sờ , tưởng như mình nghe nhầm rồi.
Sau đó Mặc Tề Quang kéo cô lại gần hơn ôm chặt , vừa đáp :"Đã ngồi lên vị trí này , nhưng anh lại không biết thời điểm nào mới thích hợp để chi tiền à? Không phải lúc nào cũng có thể phung phí như vậy đâu. Vả lại cho dù có đổ ra bao nhiêu thì cũng là..
..tốn công vô ích"
Hay nói thẳng ra là , cho dù Cố Vỹ có đem hết những gì mình có ra , thì cũng không thể có được Mạc Vân Hi , huống hồ Cố thị còn sót lại bao nhiêu vốn? Cô bây giờ là cô gái của anh , đời này cũng không thể thuộc về người khác.
Lúc bấy giờ , Mạc Vân Hi mới từ từ lên tiếng , giọng cô vững vàng không chút lay động :"Cố tổng xin anh giữ tự trọng , lời nói không thể nói năng tùy tiện vậy đâu"
Sau đó kéo lấy tay Mặc Tề Quang dứt khoát rời đi , anh để lại cho Cố Vỹ một nụ cười trấn an rồi theo cô đi mất.
Cố Vỹ xoay đầu nhìn theo , anh cắn răng xiết chặt hai tay thành nắm đấm , không ngờ bản thân lại có ngày làm món đồ chơi cho Mặc Tề Quang.
Rõ ràng là anh đã đưa hết dũng khí nói ra sự thật vậy mà cô lại nghĩ , anh đang trêu đùa tình cảm của cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]