Mạc Vân Hi trở về nhà sau một ngày dài ở bên ngoài , cô nằm trong bồn nước ấm , nhắm hai đôi mắt lại hưởng thụ không gian dễ chịu.
Khói bay phủ mù mịt ở trong phòng tắm , lúc này đột nhiên có không khí luồn vào , hơi nước theo đó tan dần , có bóng người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng tắm.
Cô vội giơ tay che kín cơ thể , vờ như giận dỗi nói :"Anh làm gì vậy , em đang tắm cơ mà"
Mặc Tề Quang vẫn bước vào , anh ngồi cạnh bồn tắm nhấc chân cô ra , ngay lúc Mạc Vân Hi còn chưa kịp hiểu anh đang làm gì thì thấy vô cùng dễ chịu , anh nhẹ nhàng giúp cô xoa nắn cổ chân đã đeo giày cao gót cả ngày đến cứng ngắc.
Cô bỗng nhiên cảm thấy buồn cười , nhất thời mở miệng ra đùa giỡn :"Lúc trước anh còn đi học massage à"
Mặc Tề Quang không ngần ngại cúi xuống hôn lên bắp chân cô cười nói :"Ừ , anh du học ba năm bên Mỹ chỉ để học massage cho bạn gái"
Mạc Vân Hi không nói gì thêm , cô từ tự tận hưởng cảm giác có người yêu ở bên cảnh chăm sóc , đột nhiên cảm thấy bản thân suốt thời gian qua thiệt thòi , lấy chồng nhưng không nhận lại được một thứ gì hết.
Chính vì vậy , cho dù là những điều nhỏ nhặt nhất mà Mặc Tề Quang làm cho cô , cô đều cảm thấy siêu lòng. Con người ai cũng đều như vậy , đều thích những thứ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942062/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.