Giọng nói của người phụ nữ nhưng lại đem theo vài phần cứng cỏi , nghiêm nghị , có chút hệ trọng , lạnh lùng mà cũng pha chút hiền hậu.
Với âm thanh đó đã khiến cho tất cả mọi người đều phải dời tầm mắt , sau cùng dõi theo Cố phu nhân đang sải bước chân tiến thẳng đến chỗ Mạc Vân Hi , mặc kệ ánh mắt của bất kì ai , bà cầm tay cô , vẻ mặt liền trở nên ôn tồn :"Mẹ còn lo là con không đến"
Mạc Vân Hi không tiện nhắc nhở vấn đề xưng hô với bà , chỉ biết cười gượng :"Dì mới về , đến nói một câu chào hỏi là điều nên làm mà"
Nhìn thấy cảnh này , Tuyết Lạc nín bặt , cô ta quay sang nhìn Thẩm Dao vẻ mặt cũng không tốt hơn cô ta là mấy.
Chẳng phải Thẩm Dao luôn miệng nói ba mẹ Cố Vỹ rất thích cô ta và không ưa gì Mạc Vân Hi hay sao? Sao lại thành ra như thế này?
Đến cả Thẩm Dao cũng không tin được , dù cho cô ta biết trước kia ba mẹ Cố Vỹ quý mến Mạc Vân Hi như thế nào nhưng cả hai đã ly hôn lâu như vậy , Cố Vỹ cũng đã có người mới là cô , chuyện này đáng lý ra là không thể chứ?
Lại còn cái gì mà mẹ mẹ con con , Cố phu nhân là không muốn chừa cho cô ta một chút mặt mũi.
Mà Cố Vỹ cũng chết lặng , không ngờ mẹ anh lại đích thân mời cô đến đây.
Bà đưa Mạc Vân Hi vào bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942055/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.