Thẩm Dao ở cạnh Cố Vỹ bao nhiêu lâu nay , con người Cố Vỹ ra sao cô ta đều biết.
Anh ấy chắc chắn không phải là con người như vậy , sao đột nhiên lại thay đổi.
Cơ mà thật ra dạo gần đây cô đã thấy Cố Vỹ khác đi rất nhiều.
Cô ta không biết lý do là gì nhưng chắc chắn là có hiểu lầm gì đó , anh ấy sẽ không đối xử với cô như thế , bởi vì Cố Vỹ yêu cô , điều đó là điều không thể thay đổi.
Thẩm Dao hết tức giận lại òa khóc , mặc cho hình tượng của mình bị người khác liên tục chụp lại cũng không quan tâm , chật vật ôm lấy chân của Cố Vỹ :"Anh , em xin anh đừng đối xử với em như vậy , anh bình tĩnh lại đi , chúng ta về nhà nói chuyện sau..Cố Vỹ , em thực sự không thể sống thiếu anh , chẳng phải anh nói anh yêu em , anh nói chắc chắn sẽ không yêu ai khác ngoài em nhưng cuối cùng anh lại đối xử với em như vậy..anh.."
Cố Vỹ cau mày , anh cũng biết Thẩm Dao có tính hơn thua , coi trọng bề ngoài , làm sao lại có biểu cảm cầu xin như vậy trước mặt đám đông.
Theo như anh hiểu biết thì đáng lý ra cô ta phải mạnh miệng trước rồi bỏ đi để giữ thể diện trước đã , sau đó mới tính đến chuyện cầu xin , chỉ hai người.
Mà mặc kệ cô ta đang nghĩ gì , Cố Vỹ đều không quan tâm , bàn tay cô ta ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942051/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.