Người của Mặc Tề Quanh nhanh chóng bao vây nhà hàng , người canh gác bị đánh ngã rạp khắp các lối ra vào.
Nhà hàng này có rất nhiều phòng bao , anh tập trung mọi lực lượng khẩn trương phá cửa từng phòng nhưng đều không thấy người.
Cánh cửa cuối cùng bị Mặc Tề Quang đá văng , nhưng người mà anh nhìn thấy không phải là người mà anh đang cần tìm. Thẩm Dao nghe thấy tiếng động mạnh rời mắt khỏi màn hình máy tính quay đầu lại nhìn Mặc Tề Quang đang hùng hổ xông vào , anh trực tiếp nắm lấy cổ cô ta một cách mạnh bạo nhấc cao lên , các khớp tay hiện lên rõ rệt :"Vân Hi đâu!!"
Thẩm Dao khá bất ngờ khi thấy Mặc Tề Quang nhưng dường như lại không hề lo lắng , cô ta cười cười lảng mắt đi , hít thở không thông nhưng vẫn gượng nói :"Mạc Vân Hi à? Cô ta đang vui vẻ hưởng thụ với món quà của tôi rồi , lần này không phải một mà là hơn năm người , Mặc tổng..để xem đến khi cô ta bị chơi chết rồi anh có còn chấp nhận ở cạnh cô ta nữa không? Nhìn thấy cô gái của mình hưng phấn với người đàn ông khác , không biết cảm giác của anh sẽ thế nào!" nói rồi cô ta bật cười lớn nhưng vì không đủ không khí mà ho lên khù khụ.
Lực cổ tay Mặc Tề Quang càng mạnh hơn , anh gằn lại từng chữ :"Tôi nhắc lại một lần nữa , Vân Hi Đâu!!!"
Thẩm Dao đau đến mức mặt cắt không một giọt máu , cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942000/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.