Chương trước
Chương sau
Đồ nướng đã nguội đi, cô mới bắt đầu ăn, cô ăn rất ngon miệng, nụ cười trên môi luôn rạng rỡ vì được ăn món mình thích, anh chỉ gắp cho cô ăn chứ không hề ăn một miếng, đa số anh không thích ăn đồ nướng, nên anh chỉ việc gắp cho cô, cô ăn no căng bụng liền vui vẻ, không ăn nữa đa số những món không tanh cô sẽ ăn được, nên không quá lo lắng, ăn xong cô lên phòng khách ngồi nghỉ, còn trong bếp thì anh phụ bà dọn dẹp bếp, sẵn tiện bà cũng hỏi anh việc hôn lễ như thế nào?
- - Chuyện hôn lễ của con tới đâu rồi, có cần người phụ không?
- - Dạ không cần đâu mẹ, lúc sáng con có đi qua đó xem cũng sắp xếp ổn định hết rồi, giờ chỉ còn khách khứa thôi.
- - Vậy khách khứa thì giao cho ba mẹ con và ta đi,làm phụ con một phần, dù gì con cũng lo hết mọi thứ, con cho chúng ta cùng phụ luôn đi.
- - Nếu mẹ nói vậy thì việc đó giao cho mọi người.
- - Ừm, mà ta biết là con rất yêu con bé, ta hy vọng con đừng làm con bé tổn thương, dù gì hai đứa cũng có thời gian rất dài, để hiểu cảm giác xa nhau là như thế nào, ta mong con sẽ chăm sóc con bé thật tốt.
- - Con biết rồi, mẹ yên tâm con sẽ không phụ lòng cô ấy.
- - Ừm, vậy thì tốt, thôi con lên với con bé đi.
- - Dạ vậy con lên trước đây.
- - Ừm, đi đi.
Anh đi lên phòng khách, bà nhìn bóng lưng anh,liền vui vẻ hạnh phúc vì cô cuối cùng cũng đã tìm được hạnh phúc riêng cho mình, như vậy là bà vui rồi, sống nửa đời người bà lo nhất chính là cô, thấy cô vui vẻ hạnh phúc là bà mãn nguyện lắm rồi, không cầu mong gì thêm, nhà chỉ có mỗi mình cô là đứa con gái duy nhất, nên bà phải lo chu toàn, chỉ khi cô hạnh phúc bên gia đình riêng của mình, thì bà yên lòng được.
Anh lên phòng thấy cô đang ngồi ì ục ở đó, đôi mắt nhìn xuống chiếc bụng đang no tròn của cô,tay thì xoa xoa cái bụng, anh đi lại ngồi kế bên cô, tay cũng chạm lên bụng cô nói.
- - No rồi sao?
- - Ừm, ngon lắm luôn, nhưng không ăn nổi nữa.
- - Vậy hết no thì ăn tiếp.
- - Thôi chắc không ăn nữa, ngán rồi.
- - Không ăn nữa thì thôi.
Bà từ phòng bếp đi lên thấy anh và cô thân mật tình cảm như vậy thì cũng vui vẻ, cô thấy bà đi lên liền lên tiếng.
- - Mẹ qua đây ngồi nghỉ một chút đi.
- - Thôi con cứ nghỉ ngơi đi,mẹ còn việc phải về nhà.
- - Tiếc thật.
- - Để bữa nào mẹ qua rồi nói chuyện với con.
- - Dạ, vậy mẹ về cẩn thận.
- - Ừm.
Và xách túi lên rồi đi ra phía cổng,anh và cô cũng đi theo sau cô, tiễn bà ra về,sau khi bà lên xe xong thì anh và cô mới vào nhà, cô vừa đi vừa lên tiếng hỏi anh.
- - Sáng này anh đi đâu mà lâu vậy.
- - À thì anh đi bàn việc với đối tác.
- - Ồ, chắc nhiều việc lắm.
- - Cũng không nhiều, đa số công việc anh giao cho thư ký và phó giám đốc giúp anh giải quyết rồi.
- - Cực cho họ thật, vì em ma họ phải....
- - Không phải tại em, chỉ là anh muốn ở nhà chăm sóc em và con thôi.
- - Em có gì đâu mà chăm sóc, sức khỏe em cũng bình thường rồi.
- - Bình thường nhưng anh vẫn lo lắng cho em.
- - Em đâu phải là con nít.
- - Đối với anh em là con nít.
- - Vậy con ra đời, con là gì?
- - Thì...
- - Nít nhỏ, em nít lớn đúng không?
- - Chắc vậy.
- - Anh...
- - Haha... được rồi anh giỡn thôi.
- - Giỡn không vui chút nào.
- - Vào nhà thôi.
Anh và cô vào nhà, cả hai lên lầu, anh qua thư phòng cô cũng muốn đi theo,thế là anh và cô cùng qua thư phòng,anh ngồi xuống ghế làm việc, còn cô thì xem đồ trang trí xung quanh thư phòng của anh, có những món cổ điển nhìn rất phong phú, cô lấy ra xem, xem được một lúc cô chán liền đi lại chỗ anh,ngồi lên đùi anh nằm trong lòng anh,như một chú mèo ngoan ngoãn vậy.Anh ôm cô rồi vuốt lưng cô, hôn lên tóc cô,còn cô thì làm gì có vụ ngồi yên cho anh làm việc, tay cô chạm lên mặt anh,từng đường nét cô nhìn rất kĩ,đến nỗi không có một cọng râu chia ra nữa kìa, tay cô chạm từ từ xuống cổ anh, rồi xuống phần chạy lên chạy xuống cứ trêu đùa, khiến anh khó chịu lên,liền chụp tay cô lại nhìn cô nói.
- - Em mà còn chạm vào chỗ đó nữa, là anh sẽ không nhân nhượng đấy.
- - Chỗ đó có gì sao, mà nhìn anh khó chịu vậy.
- - Ngồi yên đi cho anh làm việc.
Cô đời nào nghe lời anh,tiếp tục chạm xuống phần ngực rắn chắc của anh,rồi sau đó không có một chút nào gọi là ngại ngùng nữa, hay gọi là cái liêm sỉ nó đã được vứt đi, tay cô cởi hết khuy áo của anh ra, nhìn cơ bụng săn chắc của anh, mà cô chỉ biết nuốt nước bọt, phải nói là cơ bụng của anh rất đẹp, tay cô chạm vào cơ bụng của anh, săn chắc khiến cô muốn ngắm mãi, anh nhìn cô cứ đăm đăm nhìn bụng anh, thì hết sức mắc cười nhưng phải nhịn lại, nhìn cơ bụng anh chán rồi, cô nheo mắt nhìn lên cái chỗ chạy lên chạy xuống của anh mà chạm vào trêu một chút xem sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.