Ngô Diệp Nhi bị trúng đạn ngay vai,nhưng cô ta không muốn bỏ qua cơ hội, cô ta cầm súng lên nhắm ngay phía anh, cô thấy được liền xoay người lại đỡ cho anh, viên đạn theo đó cũng bay đi,cô nhắm mắt lại một lúc không có cảm giác đau đớn nào,cô mở mắt ra xoay người lại, người chịu phát đạn đó không ai khác chính là Liên Bắc Hà, ả ta ngã xuống đất,cùng lúc đó cảnh sát cũng đến bắt giữ Ngô Diệp Nhi, máu trên người Liên Bắc Hà ngày càng nhiều, trước khi chết ả ta muốn nói gì đó, tay ả ta đưa về phía cô, cô đi lại nắm lấy tay ả ta.
- - Tôi...xin lỗi.. cô vì tôi mù quáng nên..mới kết... cấu với... cô ta để bắt cóc cô.
- - Cô bị thương rồi đến bệnh viện được không.
- - Tôi...không qua khỏi đâu..tôi biết mình sai không nên...làm như vậy... vì muốn chuộc lỗi.. với cô..tôi đã chịu dùm cô.xem như tôi không còn nợ cô nữa..
- - Tôi biết rồi cô đừng nói nữa.
- - Không...tôi phải nói... tôi biết là mình không có được... trái tim của anh ấy... và cũng hiểu được... tình yêu anh ấy dành cho cô...là như thế nào? Vì vậy xin cô...sau khi tôi chết... cô hãy giúp tôi yêu anh ấy luôn cả phần của tôi...được không?
- - Được tôi hứa với cô.
- - Cảm ơn và cũng xin..lỗi cô.
Anh đứng ngay đó đều nghe hết, không ngờ Liên Bắc Hà lại yêu anh như vậy? Nhưng tiếc thay người anh yêu và muốn bảo vệ đến cuối đời chỉ có thể là cô. Sau khi nói xong, Liên Bắc Hà liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/897047/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.