Buổi trưa mẹ anh ngồi phòng khách cứ nhìn lên lầu mãi trong đầu bà nghĩ, không lẽ bà cho quá liều nên anh hành cô đến giờ này vẫn chưa tỉnh, bà không yên tâm nên đã đi lên vào lầu, đứng trước cửa phòng anh bà áp tai vào cửa nghe thử có động tĩnh gì không? Nhưng chẳng nghe được gì, bà liền nhẹ nhàng mở cửa từ từ tránh gây ra tiếng động, bà ló đầu vào nhìn xung quanh, thì dừng lại đống quần áo rải rác khắp sàn,rồi bà nhìn lên giường thấy anh và cô đang ôm nhau ngủ, mà mỉm cười gật đầu rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại, mới xuống lầu.
Trên phòng lúc này cô cũng dần có ý thức dậy,cô nheo mày rồi từ từ mở mắt ra,cô động người một cái cơn đau từ phía dưới làm cô nhăn mặt,nó thốn tân xương của cô,đã vậy còn bị cái gì đó đè ngay eo cô nữa, cô nhìn xuống là tay của anh, bất lực không biết làm gì, cô nên oán trách anh hay mẹ anh đây chứ? Hành cô đến giờ này mới tỉnh, cô lấy tay anh ra khỏi eo cô,rồi từ từ nhích người, nhưng nó khiến cô thốn đến không dám nhúc nhích, gân cốt của cô bây giờ như ai mới bẽ gãy vậy? Cô bắt đầu thút thít vì đau, anh đang ngủ thì nghe tiếng cô khóc, liền mở mắt ra xem cô như thế nào?
- - Bảo bối ngoan nhé không khóc.
- - Hic...hic..đau..
- - Là anh không tốt, hành em như thế này.
- - Cũng đâu phải tại anh.
- - Vậy anh bế em vào trong vệ sinh nhé.
- - Vâng.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/897009/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.