Cứ như vậy ngày nào cô cũng vào công ty anh làm, không ngó ngàng hay hỏi anh một câu nào,cô chỉ tập trung vào bản thiết kế của mình để hoàn thành nhanh chóng, nếu cô có nói thì anh hỏi rồi cô trả lời, nhưng giọng nói lạnh lùng của cô như con dao đâm vào tim anh vậy, cô thật sự ghét bỏ anh đến vậy sao? Hôm nay anh đến sớm hơn mọi lần, anh muốn chờ cô đến xem hôm nay cô như thế nào? Vừa nghĩ thì cô đã đến, vẫn như ngày nào cô vẫn vậy gương mặt lạnh lùng không có gì thay đổi, cô vào chỗ làm việc thì bắt đầu vẽ không quan tâm gì đến anh.
Anh không thể chịu đựng sự lạnh nhạt của cô như vậy, cho nên anh đã thẳng thắn mà lên tiếng.
- - Như Kiều anh có chuyện muốn nói.
- - Có gì thì để sao đi, bây giờ tôi đang vẽ rồi.
- - Nói chuyện với anh chỉ vài phút cũng không được sao?
- - Được, vậy anh có gì thì nói thẳng ra đi.
Cô ngước lên nhìn anh, lưng ngã ra sau ghế gương mặt không thay đổi vẫn vậy nhìn anh, anh không thể chịu đựng như vậy nên đã thẳng vào vấn đề.
- - Em thật sự ghét anh đến cái nhìn cũng không nhìn anh một cái sao?
Cô nghe câu hỏi của anh cũng không còn lạ nữa, nói ghét nhưng thật sự không ghét anh, mà là cô muốn tránh né anh không muốn gần gũi với anh quá nhiều, trước sau gì cũng phải đối mặt chi bằng nói thẳng ra cho xong.
- - Phải, tôi thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/896977/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.