Sáng hôm sau cô thức dậy, vệ sinh cá nhân xong rồi cô xuống nhà phụ mẹ nấu buổi sáng, buổi ăn sáng trôi qua êm đềm và bao tiếng cười, ăn xong cô xin phép ba mẹ cô ra ngoài đi dạo, ba mẹ cô liền đồng ý. Cô thay một chiếc váy nhẹ nhàng đầy nữ tính, cũng không kém sự nhẹ nhàng, cô tự mình lái xe ra ngoài đi dạo một vòng.
( ảnh minh họa)
Cô lái xe đi dạo một vòng, rồi cũng dừng tại một cửa hàng, cô xuống xe đi vào trong xem, ở trong đây cũng được xem là cửa hàng lớn bao gồm tất cả các món hàng đều được bán ở đây, đầu tiên cô sẽ đi xem những kiểu dáng thiết kế quần áo như thế nào? Cô đi xem qua một lượt những kiểu dáng này cũng tạm được, đến khi cô nhìn trúng một mẫu thiết kế, cô mỉm cười trong đầu cô suy nghĩ
" Đắc đến vậy sao? Chỉ còn một mẫu? "
Cô tính lấy xuống thì có một bàn tay đã chợp lấy trước, cô nhìn cô ta nói.
- - Này cô, mẫu áo đó tôi nhìn thấy trước.
- - Thì sao? Cô thấy trước nhưng tôi lấy trước.
- - Nhưng cô làm như vậy rất mất lịch sự.
- - Người như cô cũng nói lịch sự, không có tiền thì đi chỗ khác mà mua.
- - Ngang ngược.
- - Cô nói ai hả?
- - Tôi nói vậy đó trúng ai thì trúng.
- - Cô...
- - Còn nữa cái áo đó coi như tôi nhường.
Cô nói xong thì đi ra ngoài, cô không còn yếu đuối như ngày xưa nữa nên đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/896969/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.