Hôm sau ba mẹ cô muốn đưa cô ra sân bay nhưng cô không cho đi, vì cô sợ sẽ khóc nhiều hơn không nở đi, cô khuyên bà mãi bà mới chịu
- - Mẹ yên tâm qua đó con sẽ gọi về báo bình an mà
- - Ừm... con đi đường cẩn thận, ba mẹ sẽ nhớ con lắm
- - Con cũng vậy
- - Được rồi mau đi đi con, sắp tới giờ rồi
- - Vâng
(ảnh minh họa trang phục đi ra sân bay)
Cô ôm ba mẹ cô lần cuối, rồi mới lên xe rời đi mẹ cô nhìn cô đi mất thì mới chịu vào nhà. Trên xe cô cố gắng bình tĩnh không khóc nữa, đến sân bay thì Hà Thanh Yến đã ở đó cô lấy đồ sau đó đi vào, Hà Thanh Yến thấy cô thì nói
- - Cậu qua đó nhớ chăm sóc cho bản thân mình đó
- - Ừm.... cậu cũng vậy
- - Mình sẽ nhớ cậu lắm... hic..
- - Vài năm sẽ về mà... hic
- - Vài năm cũng lâu lắm chứ bộ..
- - Được rồi không khóc nữa, cậu khóc xấu quá đi haha
- - Cậu mới xấu đó ớ đó chọc mình
- - Vậy không khóc nữa sẽ không xấu
- - Ừm... đến giờ rồi cậu đi đi
- - Mình đi đây
- - Ừm... thượng lộ bình an
Cô đi vào trong nước mắt vẫn rời xuống, cô không dám quay lại vì cô không muốn thấy cô khóc như thế này, cô đi vào trong được nhân viên chỉ dẫn rồi mới lên máy bay. Máy bay chuẩn bị cất cánh cô nhìn ra ngoài trời mỉm cười nói
- -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/246891/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.