Từ lúc găp cô anh không tài nào tập trung vào công việc được, những lời anh nói với cô có phải quá đáng lắm không? Anh nhắm mắt suy nghĩ nhớ đến gương mặt thất vọng về anh, lòng anh cảm thấy đau nhói lên không biết vì sao? Nó khác hoàn toàn với Ngô Diệp Nhi anh không có cảm giác đó, đang suy nghĩ thì bên ngoài ồn ào, liền có người xong vào không ai là Ngô Diệp Nhi. Anh mở mắt ra xem không ngờ vừa nghĩ đến xuất hiện, mặt anh lạnh nhạt không quan tâm cô ta, thư ký thấy vậy thì nói
- - Dương tổng thật xin lỗi, tôi có ngăn lại nhưng cô ấy cứ xong vào
- - Cậu ra ngoài làm việc tiếp đi
- - Vâng
Thư ký cuối người rồi quay ra đi ra ngoài, cô ta thấy anh không quan tâm đến thì khó chịu nói
- - Tại sao anh đối xử với em như vậy?
- - Tôi đối xử với cô như thế nào?
- - Anh... không quan tâm em
- - Cô bị mất trí hay là giả vờ, từ lúc tôi biết con người thật của cô, tôi cũng nói tránh xa tôi ra rồi kia mà
- - Nhưng anh không thể phủ phàng với em như vậy được, anh phải chịu trách nhiệm với em
- - Trách nhiệm?
- - Phải cái đêm đó...
- - Nếu tôi có làm gì cô tất nhiên tôi sẽ biết lần này thì không có gì, cô nghĩ định lừa tôi nữa sao?
Cô ta nghe anh nói như vậy thầm mắng trong lòng, không ngờ lại anh biết nhưng cô ta nào chịu buông bỏ liền dùng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/246887/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.