Thời gian trôi nhanh, đúng một tuần sau cánh tay trái của cô đã di chuyển được bình thường, dù vết thương chưa lành hẳn nhưng không còn đau nữa.
Hôm nay cô đã xuống được phòng ăn để ngồi ăn cùng mọi người.
"Phong à! Con mèo lần trước đâu rồi?"
Lý Tuấn Phong gắp vào bát cô miếng thịt:"Đưa đến nơi khác rồi"
"Sao lại vậy? Em muốn chăm sóc nó..."
"Sau này đưa em qua đó, nhà của chúng ta"
"Nhà...nhà sao?" Cô bất ngờ nhìn anh
"Phải, con mèo đang ở nhà chúng ta"
"Vậy...khi nào thì đi được?"
"Một thời gian nữa, nhanh thôi"
Cửu Tuyên Âm lấy tay chặn bát mình lại:"Đừng gắp nữa, sắp không chứa nổi rôi"
Lý Tuấn Phong đặt tay cô ra, anh bỏ vào thêm mộ miếng rau:"Ngoan, ăn hết bát này thôi"
Cửu Tuyên Âm bó tay nhìn anh, một chén này sắp dựng được thành ngọn núi rồi đấy.
Cạch!
"Hai người đều ở đây ạ!" Mạc Sương mở cửa bước vào
Cửu Tuyên Âm mỉm cười:"Vào đây ăn này"
Cánh cửa chưa kịp đóng thì lại thêm một người vào.
Là chàng trai lần đó....
Cửu Tuyên Âm bất ngờ, cô nhìn chằm chằm vào anh ta. Phải nói thì người này đẹp trai thiệt đó....
Chết, có phải là hơi lộ liễu quá không...
Cô ngó qua anh, quả nhiên người đàn ông này đang dùng ánh mắt không mấy thân thiện nhìn cô.
"Anh yêu, em thấy thật sự là chỉ có anh đẹp nhất thôi!"
"Ồ, đây chắc là lần chào hỏi chính thức"
Người đàn ông ngồi xuống đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3747538/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.