___________________________
Cửu Tuyên Âm ngồi trên giường mắt dán ra cánh cửa lớn bên ngoài. Chắc đêm nay anh ta sẽ không về đây đâu.
Lòng cô cứ bứt bối khó chịu dù không biết là khó chịu chỗ nào, đây là điều cô muốn và cô cố tình làm vậy nhưng cuối cùng người buồn bực ở đây cũng lại là cô.
Không ngồi nữa mà đứng dậy bước ra cửa, nó không khóa nên cô mở ra. Ai mà ngờ Lý Tuấn Phong đã cẩn thận đặt hai "cục đá" ở đây để giữ chân cô lại rồi.
"Cô không được ra khỏi phòng"
Một tên vệ sĩ lên tiếng
Cửu Tuyên Âm liếc anh ta một cái, rồi cố muốn đi ra, nhưng hai người họ dùng tay cản ngăn cô lại.
"Cho tôi ra khỏi đây, tôi muốn về nước không ở lại đây nữa"
"Nếu muốn về thì cũng phải đợi tới sáng để hai đứa đi chung chứ, sao con vội vậy, con gái"
Dì Mạc mỉm cười từ phòng bên kia bước qua
Hai tên vệ sĩ cũng buông cô ra
"Hai đứa cãi nhau à, sao Phong lại qua phòng dì ngủ rồi"
"Dạ, không có đâu ạ, con làm sao mà dám cãi anh ấy được chứ"
"Có muốn vào trong uống một ly với dì không, dì có mang qua đây, chai rượu này còn chưa khui đó"
Cửu Tuyên Âm mỉm cười:"Dạ được"
Lúc bước vào trong bà còn không quên nhắc hai người đứng trước cổng:"Cả hai cậu cũng đi đi, đứng đây làm gì? Con bé là tội phạm mắc tội lỗi lớn lắm à!"
Hai người đó nhìn nhau, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3744078/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.