Sau nụ hôn ban chiều ấy thì cho đến bây giờ Liên vẫn còn ngơ ngơ ngẩn ngẩn,lơ là đến mức mà đưa sai loại bánh cho khách khiến chị Mai phải trách mắng cậu một phen.
Thấy Liên thẫn thờ như vậy thì cô mới bảo cậu lên phòng nghỉ ngơi để cho đầu óc tỉnh táo, nghe vậy Liên nhanh chóng cảm ơn chị Mai rối rít sau đó chạy một nèo lên phòng khiến cho cô phải bật cười trước hành động đó của cậu.
Vừa lên phòng cậu nhanh chóng lấy điện thoại ra để gọi cho Hoa, tiện thể giải đáp một số thắc mắc luôn.
" Reng reng reng "
Tiếng chuông bỗng cất lên khiến Hoa phải tỉnh ngủ, trong cơn mơ màng cô liền bốc máy nói.
" Alo ai đấy "
Nghe vậy thì Liên lắc đầu ngao ngán trả lời.
" Là tui nè bà nội, Liên nè "
Hoa nghe vậy thì tỉnh cả ngủ mà, niềm nở bắt máy. Cậu chưa kịp nói gì thì Hoa đã nói trước.
" Liên à, sao hôm nay học có vui không, ôi trời ạ tớ tính đi tìm lớp của cậu mà không có thời gian xin lỗi nha "
Liên nghe vậy thì cũng rối rít xin lỗi luôn
" Ối người xin lỗi là tớ mới đúng chứ, vì tớ biết lớp cậu ở đâu mà chẳng thèm đến haiz, là do một số người nên tớ mới không đến lớp cậu được ý, xin lỗi nha "
Hoa nghe vậy thì phì cười nói " không sao, không sao ngày mai còn gặp được mà, à mà hôm nay cậu đi học có gặp chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-chap-niem-cua-em/3551345/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.