Cao Phong đi khuất, An An lấy điện thoại ra cắm tai nghe rồi ngồi dựa gốc cây nghe nhạc. Mắt cô cần được nghỉ ngơi một lát nên cô ngồi như đang ngủ. Không khí và thời tiết ở đây thật dễ chịu, chỉ cần sống như này cô đã thấy mãn nguyện lắm rồi.
Cao Phong đi ra không thấy cô trên ghế lại chột dạ chạy đến thì nhìn thấy bóng cô thấp thoáng sau gốc cây.
An An, tôi lại tưởng cô trốn đâu rồi - Cao Phong lớn giọng hỏi.
Không thấy cô có phản ứng gì, anh đi sang đứng trước mặt thì hơi bất ngờ, cười thầm " Cô ta thật lạ, ngủ ngay ở đây được." Cao Phong nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh An An rồi lấy một bên tai nghe của cô.
Anh không biết là lấy đồ của người khác dùng cần xin phép sao? - An An bất chợt lên tiếng, hé nửa mắt về phía Cao Phong.
Hình như tôi chưa được học cái này, hôm nào cô dạy tôi nhé! - Cậu ta nháy mắt cười còn tay vẫn đeo tai nghe lên.
An An chẳng muốn đôi co với cậu ta làm gì. Cô muốn nghỉ ngơi một lát và hưởng thụ nốt cái cảm giác ở nơi này. Không biết bao giờ cô mới trở lại nữa.
Sao cô không biết tiếng Trung mà lại thích nghe nhạc Trung vậy?
Vậy là tôi không được nghe bài hát Trung khi không biết tiếng sao, giờ mới biết. Cảm ơn đã chỉ giáo.- An An vẫn ngồi im giọng có vẻ hơi châm biếm.
- Cô nên học tiếng Trung đi nhiều cái thú vị lắm. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869552/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.