Từ lúc xuống sân bay gần như An An không nói gì ngoài việc chào anh trai rồi lặng lẽ ngồi trên xe im lặng suốt cả quãng đường. Gia Cường chăm chú quan sát em gái: khuôn mặt gầy sọp đi, hai mắt thâm cuồng, da dẻ nhợt nhạt như vừa ốm dậy còn tâm trạng thì có vẻ nặng nề như đeo đá. Anh bình tĩnh chờ đợi cho con bé bình tĩnh và sắp xếp sự việc cần nói. Về đến nhà, anh cho lái xe về trước còn mình cùng An An lên nhà. Lấy nước đặt xuống bàn mời anh, An An ngồi xuống đối diện nhìn anh mệt mỏi. Gia Cường uống nước chậm rãi lên tiếng:
- Em làm gì ở Bắc Kinh cả tuần qua?
- Sau khi ở Bắc Kinh giải quyết một số việc thì em đi Hàng Châu để giải quyết việc anh giao.
- Bà và mọi người khỏe chứ?
Cô gật đầu thay câu trả lời.
- Còn chuyện của cô là gì nói anh nghe đi?
An An mở túi xách lấy điện thoại mở những tấm ảnh Tiểu Lệ gửi cho anh xem. Gia Cường vừa nhìn đã thoáng cau mày, khuôn mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên khi thấy cô thân thiết với một người mà anh chưa từng nghe nói tới. Xem đến ảnh cuối cùng, anh ngước mắt dò hỏi.
- Người đi cùng em trong ảnh là ai?
- Người yêu em.
Vừa nghe xong câu trả lời, Gia Cường ho sặc sụa, mắt trừng trừng nhìn cô như vật thể lạ. Anh thốt lên, giọng đứt quãng:
- Bao...lâu rồi?
- Em quen anh ấy gần hai năm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869460/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.