Cô mỉm cười, đưa tay giữ mặt anh lại rồi chủ động hôn xin lỗi. Anh đẩy nhẹ cô tựa vào thành cầu hôn đáp trả. Họ chẳng còn để ý xung quanh xem có ai nhìn mình không nữa. Mãi sau, anh mới chịu thả cô ra thì thầm:
- Có vẻ chúng ta hợp nhau từ nụ hôn nhỉ?
- Thôi đi, anh hôn bao nhiêu người rồi nên chắc không phải đang nịnh em đấy chứ.
Cô nắm tay anh đi xuống:
- Ngày trước anh mong ước được nắm tay em đi như này. Có lúc nhớ lại những ngày tháng chúng ta ở bên nhau thật vui biết bao. Nhiều lúc nghĩ có phải mình đang đi sai đường để đánh mất em không? Anh sợ khi mình càng nổi tiếng thì càng xa em An An ạ.
- Anh lại đang nói linh tinh gì đấy? Con đường anh đang đi rất đúng mà. Dù vất vả thật đấy nhưng anh sẽ làm tốt hơn nữa. Vận mệnh do anh giữ, thành hay bại cũng do anh quyết định. Đừng suy nghĩ nhiều vậy làm gì. Đừng hối tiếc vì em, anh hãy tin tưởng vào bản thân nhé!
- Đã có lúc nhớ tới em làm anh muốn dừng lại, muốn bỏ lại tất cả để sang Việt Nam giữ em cho mình. Nhiều đêm đi diễn về thấy trống trải khủng khiếp. Cầm điện thoại nhìn chằm chằm mong chờ em hồi âm động viên mà không thấy, cái cảm giác lúc ấy nó lạnh lẽo, cô đơn không biết diễn tả như nào nữa. Có lúc, anh đã thấy hận em, đã tự nhủ nếu gặp lại sẽ không nhìn em nữa vậy mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869406/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.