Đứng mãi đến lúc cậu ta ngồi vào bàn An An mới xin phép đi ra ngoài ngồi cho thoáng. Chân cô đau vì phải đi giày cao gót. Ngồi xuống ghế đặt ngoài sảnh, cô tháo giầy ra cho thoải mái. Tống Khả theo ngay sau ra ngồi cạnh:
- Người đi với chị cả tối nay là ai vậy?
- Chị phiên dịch cho cậu ấy theo lời của giáo sư.
- Một buổi phiên dịch như vậy lương cao không? - cậu ta cười nhìn An An
- Không bằng buổi đi dự sự kiện của các cậu đâu- An An cười nháy mắt trêu lại.
- Vậy mai em thuê chị phiên dịch một ngày cho em và một cô gái Pháp mà em mới quen nhé!
An An mỉm cười lắc đầu từ chối lời đề nghị đó.
- Chị không phiên dịch để tán gái, chị không hiểu ngôn ngữ của tình yêu đâu.
- Chị thật quá đáng mà. Tại sao diễn viên mà cô ấy không biết nói tiếng Anh nhỉ?
- Em đi hỏi cô ấy xem.
- Hôm nay chị rất đẹp. Em đang nghĩ có lẽ nhiều người đang ghen tị với chị đấy, đặc biệt có người chẳng rời mắt khỏi chị lúc nào đâu. – Tống Khả thì thầm.
An An quay sang nhìn cười.
- Sao cậu lại ra đây? Không ở trong ấy với người cậu thích à? Chị dạy cậu mấy câu để nói nhé!
- Em đừng tiếp tay cho cậu ấy làm việc xấu nhé! - Cao Phong đứng sau hai người lên tiếng.
An An và Tống Khả đồng loạt quay lại. Anh đến ngồi cạnh cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869399/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.