Chẳng mất bao nhiêu thời gian anh đã đi ngay cạnh lấy tay kẹp chặt cổ cô.
- Này bạn bè thì không được lợi dụng thế này, buông em ra. - Cô giả vờ ho vài tiếng kiểu không thở nổi làm anh phải bỏ tay ra ngay.
Anh có vẻ như vẫn ấm ức, bước đi băng băng mà không nói gì. Cô thì kệ rồi bước vào quán cafe rồi chọn góc ngồi kín đáo và anh cũng đã bước ngay theo sau. Cô gọi hai cốc cafe như mọi khi nhưng anh thay đổi không uống cafe đường nữa mà cafe sữa giống cô.
- Anh thay đổi khẩu vị từ khi nào vậy. - Cô ngạc nhiên hỏi thăm.
Anh tháo khẩu trang ra nhìn cô thì thầm:
- Uống để nhớ về em, mà uống nhiều quá nên thành quen rồi.
Cô tắt ngấm nụ cười, vậy là không phải chỉ cô nhớ từng cử chỉ, hành động của anh mà anh cũng thế. Không muốn nhắc đến chuyện ấy nữa nên cô chuyển chủ đề:
- Các bạn đi cùng anh toàn người trẻ đẹp nhỉ?
- Sao bằng em được? Họ còn khen em trẻ đẹp mà. - anh nháy mắt cười.
- Cũng đưa em vào chủ đề nói chuyện sao? Khó tin nhỉ?
- Nhưng không phải hoàn toàn là khen đâu. Họ bảo em kênh kiệu, khó gần và ít nói quá!
Cô mỉm cười khen họ nhận xét đúng làm anh có vẻ hơi thất vọng. Anh muốn cô thay đổi khi nghe thấy họ nhận xét như vậy nhưng phản ứng lại hoàn toàn ngược lại.
- Em vẫn bị nói như vậy từ lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869362/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.