An An à!
Nghe tiếng anh gọi, cô mở hé mắt nhìn. Anh đã quần áo chỉnh tề ngồi nhìn cô âu yếm. An An di chuyển gối đầu lên đùi anh cười, cầm tay anh hôn, giọng nói dịu dàng:
- Bây giờ anh phải đi sao?
Tay anh lồng vào tóc xoa đầu cô dặn dò:
- Tối anh về muộn một chút nhé! Chiều tối đi đâu lấy xe Trí Duy mà đi. Nhớ cẩn thận không lạc đường đấy. Cần gì cứ gọi cho anh đấy, lạc ở Bắc Kinh chỉ có anh mới tìm ra em thôi.
- Em không cần xe đâu, anh cứ lấy mà đi. Anh không nhớ em hẹn Chiêu Dương rồi sao nên cứ yên tâm làm việc đi.
Những ngón tay mềm mại của anh khẽ vuốt trán cô, giọng nói dịu dàng, trầm ấm:
- Anh có người đón rồi. Xin lỗi vì cứ để em ở đây một mình vậy. Đêm nay em có muốn đi hẹn hò như những cặp tình nhân bình thường không?
Cô mở mắt nhìn anh, hàng lông mi dầy khẽ rung động, ánh mắt lấp lánh niềm vui:
- Không sao đâu mà, em đi cùng Chiêu Dương sẽ không buồn đâu. Chúng ta vẫn đang hẹn hò đây mà, tránh xuất hiện ở nơi công cộng thì hơn. Mà bây giờ anh đi đâu vậy?
- Anh đến thử đồng hồ và kiểm tra một số thứ để quay quảng cáo thôi. Vì anh sắp đi quay chương trình truyền hình nên đẩy lịch lên quay quảng cáo lên chiều tối nay luôn nên mới lỡ hẹn với em. Đợi anh về nhé!
- Anh cứ chăm chỉ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869325/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.