An An giật mình thức giấc bởi tiếng chuông điện thoại gọi tới của Me'lanie. Khẽ trở mình với tay lấy điện thoại trên bàn mà các xương khớp như muốn rời ra, cơ thể mỏi nhừ. Vừa ấn nghe đã thấy giọng than trách của cô bạn thân:
- Sao cậu nghỉ việc mà không cho anh Ryal nghỉ vậy? Đừng nói giờ này cậu vẫn đang ngủ nhé!
An An nheo mắt nhìn đồng hồ trên bàn đã 8h30 sáng rồi mới thanh minh:
- Đêm qua tớ làm việc muộn quá nên ngủ quên. Sáng nay anh ấy phải phỏng vấn tuyển nhân viên nên không nghỉ được. Trưa anh ấy nghỉ sớm qua đón cậu đấy được chưa?
Tiếng Me'lanie cười lớn:
- Cậu làm việc thật hay là bị anh chàng người Trung Quốc làm cho dậy muộn đấy.
Bất chợt hình ảnh đêm qua ùa về, An An đỏ mặt gạt đi:
- Cậu đừng đoán mò nữa, tranh thủ làm việc đi chiều còn đi chơi.
Thả điện thoại xuống giường, cô không nhớ đêm qua anh đã đòi bao nhiêu lần mà hậu quả bây giờ khắp người ê ẩm, toàn thân rã rời. Bình thường anh trầm tính, nhẹ nhàng là vậy mà trên giường lại như con hổ bị bỏ đói lâu ngày cứ ngấu nghiến không cho cô kịp nghỉ nữa. Tuy vẫn đau mỏi nhưng An An thấy tim mình rộn lên một cảm giác hạnh phúc len lỏi, mỉm cười tự hào khi cô đang chiếm giữ một người mà nhiều cô gái mong muốn.
Cao Phong vào phòng với nụ cười tươi rói, sà xuống giường ôm lấy An An dịu dàng:
- Em ngủ ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869316/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.