Sáng hôm sau đáng nhẽ một con người hoàn hảo như Lạc An phải dậy đúng giờ để đi học, nhưng không hiểu vì chuyện gì mà cho đến khi mặt trời lên từ rất cao cao cao rồi cô mới tỉnh dậy. Vì cô vốn là một cô tiểu thư khó tính và hay cáu vặt nên chẳng người giúp việc nào giám bén mảng vào giờ cô đang ngủ, còn chiếc đồng hồ bình thường kêu to là thế nhưng hôm nay cũng đang nằm gọn dưới đất. Lạc An vén chăn, bật dậy. Nhanh chóng ăn sáng thay đồng phục và xách cặp đi học. Không quên chải lại mái tóc đen dài.
Đến trường, không khí khá im ắng vì đang trong giờ học. Đúng là ngôi trường dành cho giới thượng lưu, khuôn viên của trường ngập màu sắc của lá hoa cây cỏ, các dãy lớp học đều được chắn bởi lớp kính trong suốt có thể nhìn thấy các học viên, đồng phục của trường khá đẹp với thiết kế độc đáo và có lẽ chỉ có một. Cô vẫn đang ngắm nhìn cảnh vật xung quanh thì bất ngờ, có bàn tay đặt nhẹ lên vai cô.
- Em Diệp Lạc An phải không nhỉ?
Quay lưng lại, cô thấy một người phụ nữ khá đẹp, với mái tóc dài với những lọn sóng uốn lượn, đôi môi đỏ và đôi mắt sâu. Lạc An khẽ gật đầu, cô mỉm cười nhè nhẹ.
- Em đi học muộn 1 tiết rồi, giờ cùng vào lớp nhé! – Cô hiệu trưởng nói.
Lạc An không nói gì, lúc này cũng đã đến giờ ra chơi, tiếng chuông reo lên; dù gọi là ra chơi nhưng không khí vẫn khá trầm lắng ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-khong-yeu-anh/86881/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.