Có tiếng cười, có tiếng xì xào nhưng đặc biệt hơn lại dồn lên Lạc An, họ có ý nghĩ rằng là hai người ngủ với nhau, không lẽ lại có tình cảm?? Có ánh mắt ghen tức nhưng lại ngầm khen ngợi sự đẹp đôi của hai con người vừa có sắc lại vừa có tài này.
- Dương Dương! Em biết những lời em đang nói ra thực sự không đơn giản rồi chứ? – Cô Sam cũng có sự ngạc nhiên hiện rõ từ lời nói đến biểu cảm.
Dương Dương đứng sát vào Lạc An, cái thái độ tự tin kiêu ngạo ban nãy của cô hoàn toàn biến mất, giờ đây chị còn sự lo lắng ẩn hiện trong đôi mắt kín đến mức quan sát kỹ như anh mới có thể nhận ra được.
- Đương nhiên em biết! Đối với người ta là bạn bè, nhưng đối với em thì nó đã trên mức bạn bè từ lâu rồi.
Dứt lời Dương Dương bị ném cho ánh mắt căm thù cùng cái huých đầy hung bảo của Lạc An.
Cả lớp ồ lên, trong tiếng bàn luận rộn rã tứ phía. Cô bước lên một bước.
- Cảm ơn bạn Dương Dương đã làm chứng về việc tôi không ra khỏi phòng, không cần thêu dệt thêm chi tiết phát sinh! – Ngoài miệng thì rắn rỏi nhưng đâu biết đà tim cô như hồi trống trực tung ra ngoài, ngày hôm đó nửa đêm cô đã phải trở dậy, ngủ thì trong sự thấp thỏm lo lắng chỉ để hắn không biết chuyện cô và hắn đã nằm chung một giường. Nào ngờ tên “trứng thối” giờ lại té ngửa biết toàn bộ mà cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-khong-yeu-anh/1954772/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.