Vừa tan học, cô bước ra khỏi lớp thì đã bị che mắt bởi bàn tay lạ. Giật mình, huých tay về phía sau khiến tên đó lùi ra. Là con đỉa đói... Hạ Thiên nhìn cô mỉm cười, không ngờ phản ứng của cô lại nhanh như vậy. Thiên Minh ai oán ôm bụng:
- Mèo nhỏ có võ. Bái phục bái phục!
- Con đỉa đói!
- Anh nói em không được gọi anh là con đỉa đói... Anh cấm đấy. Người ta đẹp trai lai láng thế này.
Cô nguýt dài khinh thường nhìn anh, ôm tay Hạ Thiên, làm nũng:
- Thiôn! Tối nay mình ăn gì?
- Ăn cá rán, tôm chiên xù, thịt rau cải.
Có 1 tên vô tư lự chẳng liên quan chút nào nhảy vào nêu ý kiến, cô có hỏi anh đâu... Nhìn cô trưng ra vẻ mặt bất mãn nhìn mình, Thiên Minh cười vui vẻ:
- Hôm nay cho anh ăn ké với nhé! Mẹ anh không có nhà.
Lần này không phải là cô nhìn mà là Hạ Thiên nhìn tên nói dối không biết chớp mắt kia. Mẹ hắn không biết nấu cơm thì có, anh nhớ 1 lần khi anh quá giang bên nhà hắn, mẹ hắn cao hứng làm cơm mời khách nhưng cuối cùng thành... BẾP KHÓI... Khiến cho bố hắn vừa từ công ty về mà giật mình, chạy vào nhà mắng người làm xối xả vì để cho bà làm cơm. Khổ cho mấy người đó.
- Nhà em không có nhiều tiền để đáp ứng anh nhiều thứ vậy đâu...
- Thế anh mua đồ còn em nấu nhé! OK không?
Cô quay sang nhìn người bên cạnh mình, hỏi ý anh bằng cái huých nhẹ. Anh gật đầu, coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-co-ket-qua/73439/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.