Nhìn tên phá đám đang nhe nhởn cười mà anh tức muốn chết. Ánh mắt cảnh cáo cùng giọng nói lạnh:
- THIÊN MINH...
Thiên Minh dường như chẳng để ý lên người đó, mắt di chuyển qua cô gái đứng bên cạnh Thiên, giật mình bất ngờ. Anh gọi:
- Đào Linh.
Tiếng gọi mang chút thất vọng, cô nghe người gọi tên mình thì ngẩng lên. Người... người này nhìn rất quen. Gặp ở đâu rồi thì phải. 2 giây suy nghĩ...
- A! Anh là Thiên Minh đúng không?
Nhận ra anh. Cô vui vẻ, muốn hỏi anh tại sao biết cô? Đã từng gặp nhau ở đâu chưa nhưng...
- Hạ Thiên. Anh kéo em đi đâu? Hạ Thiên...
Thiên Minh nhìn một màn trước mắt mà không khỏi suy nghĩ. Ai vừa hôm trước nói thương hại cô? Tên nào hôm trước tỏ vẻ không quan tâm cô??? Là tên nào? Đây không phải bạn anh... Ôi trời ơi!!! Bạn tôi đâu rồi. Chắc chắn tối qua phải gió rồi. Hay tên đó rạo rực vì...
Ngẩng ra khỏi dòng suy nghĩ chìm đắm, anh nhìn quanh ngó quắt nhưng lại chẳng thấy ma nào cả. “ Mình bị bỏ rơi... “ Là suy nghĩ đúng đắn và tích cực nhất của Thiên Minh hiện tại. Nộ máy xe chạy theo đôi trai gái phía trước...
Đào Linh bị Thiên Minh kéo lên xe mà khó hiểu, vỗ lưng anh gọi. Đáp lại cô là sự im lặng. Cô vỗ lại lần nữa, cũng là im lặng trả lời cô. “ Anh DỖI sao? “. Như tìm ra phát minh mới nhất của các nhà khoa học, cô tủm tỉm bụm miệng cười, trêu chọc anh:
- Thiên à. Anh dỗi sao? Aiza. Nam nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-co-ket-qua/73437/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.