Nửa tháng sau
-Aaaaaaa. Được rồi. Em làm được rồi
Ái Ngọc nhảy cẫng lên vui sướng, ôm chầm lấy cổ Phong ngay khi vừa ra khỏi lớp. Hành động thân mật quá mức cho phép này khiến mọi học sinhxung quanh hơi ngỡ ngàng xen chút ghen tị. Còn các thầy cô giám thị thìđột nhiên sắc mặt biến đổi lạ thường tới mức nguy hiểm khó lường. Nguycơ phần trăm cả hai bị tống cổ vào phòng giám thị tra hỏi là rất cao.Thấy nó vẫn chưa nhận ra mình đang làm một hành động nguy hiểm, hắn vộichủ động gỡ tay nó ra khỏi cổ mình và khẽ nhíu mày nhìn nó trách yêu:
– Thế mà được hả? Anh cày lưng ra dạy em như trâu, bò. Vậy mà em chỉ được mỗi 9,3 điểm. Em dễ thỏa mãn thật đấy!
– Lêu!- Nó trề môi nhõng nhẽo, giơ bài kiểm tra trước mặt hắn chỉ chỉ đầy tự hào- Mấy lần trước em toàn dưới 9 điểm thôi. Lần này tới tận9,3. Em quá giỏi rồi còn gì.
– Em học giỏi hay do anh dạy giỏi đây? – Hắn nhéo má nó lên tiếng trêu ghẹo
– Á đau. Là…anh giỏi. Bạo lực quá à?
Nó chu mỏ giận dỗi khiến hắn khẽ mỉm cười. Nụ cười ấm áp, chan chứađầy trìu mến, yêu thương. Nó nhìn mà mê mẩn để rồi bật cười theo. Nóthật sự không muốn dập tắt giây phút hạnh phúc này. Vừa cất bài kiểm tra vào cặp cho đỡ vướng víu, nó vừa lên tiếng hỏi cốt chỉ để kéo dài cuộctrò chuyện vui vẻ của cả hai:
– Minh Khiết tối qua mới bảo em rằng có chuyện thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-co-bao-gio-hanh-phuc/2263958/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.