Những gì họ trải qua, chính là 5 năm bặt vô âm tín, suýt chút nữa đã âm dương cách biệt. May mắn thay, giờ đây họ còn có thể ngồi đối diện với nhau, chia sẻ phần khoai tây chua cay này.
***
Ngày hôm sau, Hướng Hạo vẫn đến bãi xe, có vài đồng nghiệp nhìn thấy hắn đều không nói gì, nhìn ánh mắt hắn thì hơi sợ hãi. Hướng Hạo ngồi ở phòng khách chờ chị Trần, được một lúc chị Trần tới, chẳng nói câu nào liền đưa luôn cho hắn tiền lương, thậm chí còn cho dư thêm tiền công của 10 ngày nữa, như thể đang cầu cho hắn cầm tiền rồi cuốn xéo cho nhanh.
Hướng Hạo từ chỗ làm đi tới ngân hàng gửi tiền, thấy số dư tài khoản tăng lên, những gánh nặng đè nén tích tụ từ ngày đầu tiên đi làm cho tới giờ như được trút bỏ.
Hai ngày sau, Hướng Hạo đưa Hướng Hàm dọn khỏi ngôi nhà cũ.
Nhà mới nằm tại một khu nhà nhỏ, chủ nhà là một đôi vợ chồng già có con đi làm tại thành phố. Căn nhà còn trống một nửa nên mới cho thuê, tiền thuê nhà rất rẻ, mục đích cho thuê là bởi muốn trong nhà bớt trống vắng có hơi người.
Trước đấy, Hướng Hạo đã nói rõ trường hợp của Hướng Hàm với hai ông bà. Sau khi nghe xong, ông cụ lặng lẽ một lúc, thở dài “Thật chẳng dễ dàng gì…”
Cho đến lúc Hướng Hạo thực sự đưa Hướng Hàm tới, cả hai người đều sửng sốt đứng lên “Không ngờ đứa trẻ như này lại bị như vậy!”
Hai anh em họ sống trong ba phòng ở phía Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-chiet-hoa-chi/23481/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.